Khi cảm xúc, suy nghĩ và hành động cùng tập trung về một hướng, bạn sẽ thành công.

Dù cho có nhiều chênh vênh và khó nghĩ, nhưng nếu bình tâm và thấy rằng mọi thứ vẫn đang đi theo hướng bạn muốn, mọi thứ vẫn nằm trong những gì bạn đã dự tính, thì hãy cố thêm chút nữa. Có những thứ trôi qua rồi, thì có tiếc cũng đâu quay trở lại, chỉ có thể nỗ lực, cố gắng hơn đi khi một cơ hội khác đến, chúng ta sẽ kiên quyết và mạnh mẽ hơn để không vuột mất đi. Còn ngày mai, những lo toan và dự tính, thì cũng chỉ là những dự tính và lo toan. Nếu bạn đã cố gắng vắt óc suy nghĩ về điều sẽ đến theo ý mình đó, vậy thì còn phải lo lắng chi nữa, nó sẽ đến theo ý bạn thôi - còn nếu không, hãy biết tại sao và lên kế hoạch lại cho dự tính sắp tới.
Con người sống trong xã hội và luôn bị những mối quan hệ chằng chịt đan xen lấy cuộc sống của mình, những mối quan hệ tốt - xấu lẫn lộn vào nhau. Có người lý trí, gạt bỏ hết những thứ không cần thiết và không quan tâm đến những điều vụn vặt, nhỏ bé hay cảm xúc, hành động của người khác. Còn người sống tình cảm, một cái nhìn, một bước đi hay bất kể cái gì diễn ra xung quanh họ, cũng khiến họ suy nghĩ mông lung, đủ thứ chuyện. Nhưng cho dù hai loại người này là hai thái cực khác nhau đi chăng nữa, thì thứ tình cảm bên trong họ cũng tạo nên cảm xúc. Nếu cảm xúc này thật sự hướng về một hướng duy nhất, cụ thể thì chẳng có vấn đề gì.

Nếu có phải mất ngàn lần hay bảy lần của ngàn lần để nhắc nhở và giúp bản thân dần dần đừng để mình bị chi phối bởi cảm xúc từ người khác và mỗi ngày một lớn hơn, thái độ biết trân trọng những điều tốt đẹp xung quanh mình, vậy thì mọi thứ cũng đáng lắm. Đừng cưỡng cầu chính mình phải trở nên như người khác vì họ không thể trải qua những gì mình đã phải trải qua và ngược lại. Ai cũng có một hệ số thành công riêng của mình và chỉ có chính mình mới có thể hoặc không thể tìm ra hệ số thành công đó mà thôi. Còn việc có tìm hay không và có tìm ra hay không, phụ thuộc vào cách chúng ta đang sống hay đang tồn tại mỗi ngày.

Chúng ta không thể bắt người khác phải theo suy nghĩ của mình, phải hiểu suy nghĩ của mình và phải chấp nhận những gì mình muốn trên họ. Thật vô lý. Và ngược lại, người khác cũng không có quyền như thế với chúng ta. Điều ngu ngốc nhất chính là cố ý áp đặt suy nghĩ của chúng ta vào trong suy nghĩ của người khác, vì trước hay sau gì cũng sẽ có những phản ứng ngược lại. Nếu mọi thứ đã phải thay đổi, hãy để chúng tự thay đổi theo cái cách chúng sẽ phải thay đổi. Có thể chúng đã bắt đầu từ điểm khác và hiện tại đã đến một điểm khác, nếu đã khác biệt thì cần thay đổi hoặc cách xa để tất cả mọi thứ đều sẽ trở nên tốt đẹp hơn!

Nếu mọi thứ đang đi đúng hướng, hãy tiếp tục.

Nếu còn nhiều điều dở dang, hãy làm ngay.

Nếu còn nhiều việc phải gánh vác, hãy cố gắng và lạc quan nhất có thể.

Nếu còn những thứ không rõ ràng, hãy bình tâm để tâm hồn được tĩnh lặng để suy xét mọi thứ.

Nếu mọi thứ không thật sự ổn, hãy yên lặng, và lắng nghe lý trí của mình thật thấu đáo.

Mọi thứ rồi sẽ trở nên tốt đẹp khi chúng ta biết tập trung tất cả cảm xúc và suy nghĩ của mình vào những điều quan trọng nhất, những điều cần thiết nhất. Mọi thứ nếu ngoài những điều quan trọng đó, thì hãy nhớ rằng, trên đời này, ngoài việc sống và chết, tất cả đều không quan trọng. Bản thân chúng ta là một, là duy nhất. Những người thân bên cạnh chúng ta cũng là duy nhất, là một. Thời gian trôi đi, khoảnh khắc vụt qua, những nụ cười hôm nay sẽ không thể tìm lại được vào ngày mai. Nên hãy trân trọng và tập trung tất cả - suy nghĩ và cảm xúc của bạn, cho điều quan trọng nhất.

Vậy điều quan trọng nhất của bạn là gí!?