Đôi khi, có những điều người ta biết rằng không nên nhưng vẫn làm, và một trong những điều vẫn làm đó là phung phí thời gian. Thời gian là một cái gì đó bất biến - bất biến theo nghĩa không bao giờ nó biến đổi theo ý muốn của con người. Nó là một khái niệm được con người đặt ra để chỉ những khái niệm khác cứ lặp đi, lặp lại và không bao giờ cho phép con người có quyền chế ngự chúng. Đến một kỷ nguyên xa xôi nào đó, con người có thể chinh phục cả vũ trụ nhưng thời gian thì chắc chắn không. Đến một thời đại không bao giờ được biết trước nào đó, con người có thể nhìn thấy Đấng Tạo Hóa bằng xương, bằng thịt nhưng không bao giờ có thể bằng được Ngài, vì Ngài là người nắm giữ Thời Gian.
"VÌ HOA HỒNG MÀU ĐỎ"
[QC] THẾ GIỚI DEAL. COM
Thứ triết lý trên đây là thứ triết lý nhằng cuội, được đưa ra để biện minh cho những bất lực từ sâu thẳm trong mỗi con người đang hằng giờ, hằng ngày phung phí thời gian của mình. Những triết gia danh tiếng nào đó của các thế kỷ đã trôi qua luôn dặn người ta hãy biết trân quý thời gian, hãy biết sống hết mình cho quãng thời gian được sống, hãy nhận ra cái giới hạn của sự sống con người và đừng làm điều gì nuối tiếc cho cuộc đời mình. Những điều dạy bảo thật hay ho, thật cao thượng và cũng thật tầm thường. Khi người ta cứ mải ngước mắt nhìn với tới những vì sao xâu xí ngoài không gian, họ chẳng bao giờ thấy được dưới chân mình đang bám bụi như thế nào và những người xung quanh họ có những ai.
Nhưng, đến một khoảng thời gian nào đó, người ta bất chợt nhận ra thời gian thật sự là như thế nào? Sự bất ngờ của cuộc sống mà trong đức tin Kito giáo là sự quan phòng của Thiên Chúa, là để diễn tả những điều đột ngột sẽ đến một cách hiển nhiên theo quy luật đã có sẵn của cuộc sống và mãi mãi con người không bao giờ có thể lý giải. Và làm sao lý giải được thời gian vận hành như thế nào? Thời gian chỉ trôi qua, Chúa Trời chỉ giao cho thời gian mỗi nhiệm vụ là chậm chậm trôi qua thật đều đặn cho đến ngày Người trở lại, thế thôi! Nên khi con người cảm nhận được thời gian đang trôi qua, là lúc con người đang thật sự cảm nhận được chính mình, được cuộc đời mình và số phận của mình. Sự giả dối hay thật thà, sự gian xảo hay trung tín và cả sự xui xẻo hay may mắn, tất cả đều bộc lộ trần trụi từ bên trong mỗi con người, khi họ cảm nhận được thời gian đang trôi qua!
Sau những triết gia phù phiếm là doanh nhân đầy mưu toan, khi họ định nghĩa thời gian là những khoảng cơ hội để làm giàu túi tiền cho chính mình. Nhưng cũng phải thật công bằng, vì cho dù tiền không mua được tất cả nhưng nó mua được gần hết; tiền không phải là tất cả nhưng có nó sẽ gần như có tất cả; tiền không mua được hạnh phúc vì hạnh phúc của mỗi người là khác nhau. Những doanh nhân, chỉ đơn thuần là những người đã tận dụng thời gian để kiếm ra tiền; những triết gia cũng đơn giản là những người tận dụng thời gian để nói triết lý và cuối cùng, phần còn lại - chiếm số đông hơn: những con người đang sống và tồn tại theo dòng thời gian đang trôi theo cách riêng của mỗi người. Đôi khi, thời gian giúp người ta nhận ra được rằng, thế giới này quá rộng lớn, nó không chỉ bao gồm những tỷ phú và những người vô gia cư, mà còn thành phần đông nhất của xã hội: không giàu nhất, không nghèo nhất nhưng sống đáng sống nhất!
[QC] THẾ GIỚI DEAL. COM
Cố diễn giải thời gian là gì là một sự sai lầm, vì dù trên phương diện nào nó cũng không bao giờ có ý nghĩa nếu từng cá nhân không cho rằng nó có ý nghĩa với chính mình. Khái niệm về thời gian được đặt ra để chờ đón một ngày nào đó, cá nhân đó sẽ tự cảm nhận ra thời gian là như thế nào và chọn cho mình cách sống theo những gì mình đã nhận ra. Thời gian còn mang đến sự thay đổi trong chính bản thân mỗi người, chỉ quan trọng là thời gian diễn ra thay đổi đó là bao lâu, thời gian để người ta sống với cuộc đời đã thay đổi của mình là bao lâu. Sự hữu hạn của đời người là diễn tả thực tế trần trụi nhất của sự hữu hạn về thời gian, vì chẳng có ai sống đủ lâu để đi từ điểm khởi đầu đến điểm tận cùng của Thế giới này - ngoại trừ Thiến Chúa - Đấng Tạo Hóa đã tạo nên, quản lý và giữ gìn nó.
Nhưng dù sao đi nữa, hãy nhận ra rằng thời gian của con người là hữu hạn, là cái mà nó vốn chẳng có chút định hình nào trong thời gian dường như là vô tận của thế giới này. Nên hãy cố gắng trân trọng thời gian, để làm những điều có ích nhất cho chính bản thân mình, cho gia đình mình và miễn đừng làm ai đau khổ là được. Dẫu sao, nếu có thể tận dụng thời gian để kiếm ra tiền, để dùng số tiền đó mà sáng sớm nay bay sang Châu Âu ăn chiếc bánh pizza buổi sáng, chèo thuyền trên con sông cổ nào đó, chụp dăm ba tấm hình ở trời Âu rồi đến tối muộn bắt chuyến bay bất kỳ sang Úc để chờ ngắm nhìn mấy con Chuột túi nhảy nhót, cũng hay, cũng thú vị và cũng xứng đáng cho những nỗ lực của bản thân! Cứ làm đi, hãy trân trọng thời gian, bỏ qua những thứ vô bổ chẳng có chút ích lợi nào cho cuộc đời bạn và tận dụng hết quãng thời gian ít ỏi của cuộc đời mà bạn đang có, để có được những điều bạn và gia đình bạn xứng đáng có!
Cố lên nhé, bạn tôi!
0 Comments