Lười yêu đã đành, đến ngay cả những việc quan trọng trong cuộc đời chúng ta cũng đang ngày càng lười biếng
Chúng ta, những con người đang trong độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời, những con người được cả xã hội gọi là giới trẻ. Giới trẻ thì có gì, giới trẻ có tuổi thanh xuân và có lẽ tuổi thanh xuân là tài sản quý báu nhất của cuộc đời mỗi con người. Bởi lẽ, trong khoảng thời gian ấy, chúng ta có thể vùng vẫy giữa bầu trời tự do do chính mình tạo ra, chúng ta sẽ vẽ lên những gì chúng ta muốn, sẽ làm những gì chúng ta thích, sẽ dám đứng lên đấu tranh vì những điều đúng đắn, sẽ chẳng ngại ngần mà bộc lộ cảm xúc.
Chúng ta là những người trẻ, những người trẻ của thế hệ mới, chúng ta được mong đợi sẽ làm đẹp cho cuộc đời.Ấy vậy mà, những điều trên hẳn vẫn còn quá xa vời, đa số người trẻ chúng ta chỉ giỏi mơ mộng thôi. Đúng vậy, mơ mộng là điều ai cũng làm được, nhưng để thực hiện được đâu phải người trẻ nào cũng đủ kiên nhẫn, đủ quyết tâm.
Chúng ta đang ngày càng trở nên lười biếng ngay cả với những việc quan trọng đối với chính mình. Cuộc sống luôn vận động, dù là vật vô tri vô giác nhất, thì bên trong nó vẫn luôn có sự vận động không ngừng. Còn chúng ta, cứ chây ì, cứ mặc kệ, ngay cả những việc đơn giản đã muốn bỏ qua thì những việc lớn, những việc quyết định cả cuộc đời làm sao làm được.
Càng lười biếng, chúng ta càng giống như bị cuộc đời điều khiển, tưởng tự do mà chẳng phải tự do. Chúng ta có ước mơ nhưng bị sự lười biếng cột chặt một chỗ…
Lười suy nghĩ
“Copy – paste” là cách mà rất nhiều sinh viên hiện nay đã và đang làm bởi vì trong thời đại công nghệ thì đây chính là cách nhanh nhất để hoàn thành mọi việc trước mắt. Nhưng họ chẳng biết rằng đây lại là cách lâu nhất đưa họ đến thành công vì họ chẳng có gì khác biệt, thậm chí không biết làm bản thân khác biệt, nổi trội hơn trong thời đại “cái gì cũng na ná nhau” như hiện nay.
Không chỉ sinh viên mà ngay cả một số không ít nhân viên văn phòng cũng không chịu bỏ thời gian để động não trong khi đó lại mong muốn lương cao, mong muốn được thăng chức. Tất cả những sản phẩm họ làm ra cũng chỉ là sản phẩm đi mượn, không phải bỏ công sức, không phải vắt óc suy nghĩ hay sự sáng tạo của cá nhân. Thứ gì dễ dàng được tạo ra sẽ dễ dàng bị lãng quên.
Lười làm việc nhà
Giới trẻ ngày nay luôn dùng một từ “bận” để trả lời cho câu hỏi có hay ở nhà nấu ăn không, có hay dọn dẹp nhà cửa không. “Bận” chỉ là một câu trả lời ngụy biện cho sự lười biếng đã ăn sâu vào con người mà thôi. Lười nấu ăn, lười dọn nhà, có vẻ chúng ta lười chăm sóc cuộc sống riêng tư của chính mình thì phải?
Nếu không biết tự lo cho bản thân mình thì có phải ta đang mong đợi ai đó sẽ lo cho chúng ta cả đời phải không? Đừng mơ mộng nữa. Và đừng quên chúng ta đã là những người lớn. Đừng biện hộ rằng mình mệt quá, bận quá nên không làm kịp. Lớn rồi, đừng để ai điều khiển ta nữa, kể cả sự lười biếng!
Lười nói lên chính kiến của chính mình
Nhiều người trẻ khi được hỏi ý kiến của mình về vấn đề chung của nhóm thì không nói gì, mọi người như thế nào thì làm theo, với họ im lặng là đồng ý. Nhưng sự im lặng của họ chẳng phải là vàng là bạc gì bởi nếu thành quả chung của nhóm không tốt thì “những người không bao giờ cho ý kiến” sẽ bắt đầu đổ lỗi, lên án, hay theo như cách nói ngày nay thì họ “ném đá” mạnh mẽ những người đã dám nói ra suy nghĩ, cảm nhận của mình.
Họ thật sự hèn nhát, đến ngay cả ý kiến của mình cũng không dám lên tiếng mà chỉ dám “ném đá giấu tay”. Họ, một bộ phận những người trẻ “không xây nhưng thích đạp đổ” trong chúng ta, nếu cứ mãi như vậy thì họ sẽ chỉ là những cái bóng mờ nhạt đằng sau những người không chịu khuất phục bóng tối.
Lười ước mơ
Chẳng phải người ta vẫn nói: “Hãy cứ mơ đi! Chẳng ai đánh thuế giấc mơ đâu!” không phải sao? Ấy vậy mà, vẫn có những người sợ bước qua vùng an toàn để chấp nhận sống một cuộc sống tẻ nhạt, buồn chán, mọi thứ lặp đi lặp lại một cách vô bổ. Ai mà chả có ước mơ riêng, ước mơ chính là động lực sống sâu thẳm trong mỗi con người, nhưng ai, ai là người dám đấu tranh vì những ước mơ ấy? Vì những người trẻ lười, hay vì họ sợ sức mạnh của những giấc mơ?
Trong bộ phim Into The Woods của vị đạo diễn tài năng người Mỹ Rob Marshall có một lời miêu tả về những ước mơ rất hay như thế này: “Hãy cẩn thận với những điều bạn mơ ước. Vì chúng có thể trở thành hiện thực. Nhưng không miễn phí đâu!”. Ước mơ thì có rồi đấy, chỉ là ta có dám đánh đổi sự lười biếng hiện tại để theo đuổi chúng hay không thôi!
Lười giao tiếp trực tiếp
Có phải chăng mạng xã hội đã biến chúng ta trở nên rụt rè, thu gọn khi bước ra ngoài đời thật không? Chắc hẳn ai cũng có vài người bạn nghiện sống ảo, dù là đi đâu hay làm gì cũng cầm điện thoại check in, up status liên tục, chụp ảnh với caption không liên quan, ở bất cứ một fanpage nào cũng comment và luôn ao ước một lần comment của mình được nằm trong top nhiều người like.
Những người bạn này tụ tập đi chơi với bạn bè mà chỉ chăm chăm nhìn vào điện thoại lướt lên lướt xuống, khi nhắn tin với người lạ thì tỏ ra là một người tự tin, phóng khoáng, dễ thương nhưng khi gặp mặt trực tiếp thì không dám nói câu gì. Nhưng sau tất cả những dòng trạng thái ấy, những biểu tượng cảm xúc ấy, sau khi đã offline, họ còn lại gì và thực sự có những ai bên cạnh.
Lười quan tâm đến gia đình
Lần cuối bạn gọi điện cho bố mẹ là khi nào? Lần cuối bạn về thăm nhà là khi nào? Lần cuối bạn ngồi xuống ăn cơm cùng gia đình cách đây lâu chưa? Nếu không thể trả lời được những câu hỏi trên thì có vẻ bạn không chỉ là người lười quan tâm đến gia đình mà còn đang trở nên vô trách nhiệm với người thân và với chính cuộc sống của mình đấy! Gia đình là điều thiêng liêng nhất, vĩ đại nhất mà ta có được trong cuộc đời này. Đừng vì lười yêu thương mà mất đi tài sản quý giá ấy, tài sản ấy có bỏ tiền ra thì cũng chẳng bao giờ mua được.
Lười yêu
Nhiều người trẻ hiện nay vì lười mà nói “không” với mọi thứ, ngay cả yêu. Họ chọn cách được ở một mình để cảm thấy thoải mái, thế thôi. Nhưng thực ra, sẽ luôn có những lúc, họ muốn trở nên “siêng yêu và được yêu”. Chẳng ai có thể mạnh mẽ được với nỗi cô đơn quá lâu đâu.
Lười biếng đến độ lười cả yêu thì chắc hẳn họ coi cuộc sống này giống như một cuộc chinh chiến chỉ để tồn tại, ăn và sống qua ngày. Có tình yêu thì con người ta sẽ có thêm năng lượng sống mỗi ngày, cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp hơn, dù chắc chắn sẽ có lúc giận hờn lúc không vừa lòng. Tình yêu sẽ là động lực giúp con người ta cảm thấy cuộc sống ý nghĩa hơn và tình yêu cũng sẽ khiến con người trẻ hơn, đẹp hơn.
Đừng để hai chữ “tôi lười” trở thành lí do ngụy biện cho mọi sự thờ ơ, thiếu quan tâm hay thậm chí là vô trách nhiệm với cuộc sống hiện tại và tương lai của chính bản thân mình. Hãy thừa nhận và thức tỉnh đi! Không chỉ lười yêu, mà đến ngay cả việc quan trọng đối với chính mình, chúng ta càng ngày càng trở nên lười biếng...
Ninh Linh
Theo Trí Thức Trẻ
0 Comments