Header Ads Widget

Đánh đổi

Đánh đổi
Đánh đổi

Có một ngày hay những khoảng thời gian nào đó, bạn bắt đầu một ngày mới hoặc kết thúc một ngày mệt mỏi với những suy nghĩ ngổn ngang và thổn thức. Thế giới xung quanh bạn đầy những sắc màu vui buồn lẫn lộn, đầy những thị phi trắng đen - thật giả lẫn lộn và thậm chí, đầy những chân lý chẳng biết có thật hay không! Mọi thứ xung quanh đang vận hành theo một lẽ nào đó và theo những thái cực nào đó cứ xoay vòng một cách chóng mặt, cứ đối chọi lẫn nhau và đúng là chúng như cứ cố ghì chúng ta xuống. Mà để có thể đứng lên, vượt lên những thứ đang cố ghì chúng ta xuống đó, chúng ta chỉ có thể cố gắng bằng hết sức mình mà thôi...

Dân mạng mấy hôm nay ôn ào và hầu như tất cả những cả trang báo online có lượng người truy cập lớn đều đưa tin về một đám cưới của vị đại gia nọ và cô ca sĩ trẻ đẹp mới ngoài 30. Điều đáng nói và có lẽ là "dở khóc dở cười" hơn hết là vị đại gia đó đã có một đời vợ, đã vừa ly hôn trong ít năm trở lại đây và sau khi ly hôn đã sớm có người "chung giường" mới. Người vợ cũ ấy, người ta mỹ miều gọi cô bằng mỹ từ "người vợ tào khang" và quả đúng thế thật, như chính những gì vị đại gia ấy thừa nhận trên truyền thông trước đây: khi đến với cô ấy, tôi chỉ có hai bàn tay trắng. Vậy mà khi đã là đại gia và tỷ phú, khi thanh xuân của người phụ nữ đã dành hết cho những năm tháng trắng tay đó để đánh đổi những vết màu thời gian trên nụ cười người phụ nữ, người đàn ông ấy chia tay và thật nhanh tìm được người chăn gối mới.

Nhưng công bằng mà nói, cũng lạ khi người vợ cũ chẳng mảy may lên tiếng hay nói gì về người chồng cũ và "người vợ mới của chồng cũ của mình", ngoài ít dòng ẩn ý, văn vở trên trang cá nhân. Chồng cũ của cô đã có tất cả, cô cũng có tất cả những tài sản vật chất quý giá mà khi còn là vợ chồng họ đã có. Những người giàu có và có tiền để dùng cho cuộc sống, cách suy nghĩ và cách làm họ sẽ khác với những người... khác họ. Thế giới mạng - nơi tập họp đủ thành phần con người thật sau lớp hình ảnh ảo ảnh, cuối cùng cũng là những con người thật và cố gắng ép buộc người ta sống trong - làm theo suy nghĩ của mình. Từ công bằng là quá xa xỉ khi muốn ai đó hãy nghĩ công bằng cho mình.

Rồi, câu chuyện đó, cũng chỉ là một phần nhỏ bé trong những câu chuyện muôn hình muôn vẻ và như một vũng lầy của thế giới con người đầy mộng mị. Người ta bị cuốn vào vòng xoáy của thật giả - đúng sai và hùng hổ, bặm trợn để chứng minh "dù mình không đúng thì người khác vẫn chắc chắn sai". Chỉ khi nào nhìn lại chính mình, nhìn lại con người bên trong mình và biết vào lúc nào là lúc chính bản thân mình cần những "khoảng lặng" giữa những ồn ào của cuộc sống này nhất, đó mới chính là lúc chúng ta biết mình đang cần gì và muốn gì. Bất kỳ ai cũng có quyền đánh đổi và có quyền được nhận một điều gì đó chính đáng, cũng như bất kỳ ai cũng có quyền không để người khác phán xét mình, không cần nghe phán xét của người khác, ngoại trừ một mình Thiên Chúa...!

Ai cũng có một thế giới riêng, một cuộc sống riêng và một cuộc đời riêng để nỗ lực và phấn đấu. Ai cũng có những lý do để không bao giờ bỏ cuộc, để nhẫn nại và quyết tâm với những gì mình biết - và chỉ một mình mình biết, rằng điều đó là quan trọng nhất, dù vinh hoa, vinh quang, giàu sang hay cùng cực đến như thế nào, cũng không bao giờ đánh đổi được điều đó.


Post a Comment

0 Comments