Cảm xúc là một điều quan trọng mà mỗi người cần có trong cuộc sống của mình và cảm xúc cũng là những điều gì đó thật chóng qua! Làm chủ cảm xúc là một điều khó khăn dù cho có rất nhiều người luôn làm được điều đó và cần một quá trình để tập luyện từ trong tâm trí mình mà làm chủ cảm xúc của bản thân! Một quá trình đòi hỏi sự kiên trì, với điều kiên trì đầu tiên là phải hiểu chính bản thân mình rồi sau đó mới cố gắng để đặt mình vào vị trí người khác để thấu hiểu họ mà bình tình trước họ. Bình tình mang nhiều ý nghĩa, bình tình về những cảm xúc vui - buồn - yêu - thương - ghét - giận chính là những điều quan trọng nhất, hợp lại thành cảm xúc.
"VÌ HOA HỒNG MÀU ĐỎ"
Những sắc thái của cảm xúc đó cần phải được kiểm soát thật tốt trước khi con người ta đạt được sự bình tĩnh cần thiết cho chính mình. Không giận dữ, không quát tháo, không e sợ, không rụt rè, không cồn cào nhớ thương, không quá vội thương nhớ chính là những điều kiện để kiểm soát cảm xúc của bản thân. Cảm xúc vì nó rất chóng qua, nên sẽ mau hết cơn giận, mau hết sự e dè, mau hết sự cuồng nhiệt say yêu và nhanh chóng để cảm xúc trong tâm hồn con người trở lại với sự trống vắng, trống trải tựa như hụt hẫng, lơ lững trong suy nghĩ, trong hành động, trong việc làm và trong tất cả những mối liên hệ của bản thân con người.
Đôi khi, chúng ta đặt quá nhiều cảm xúc vào người khác và cho họ có quyền điều khiển cảm xúc vui - buồn của chúng ta. Người ta luôn luôn cho rằng bản thân mình là đúng - và cả chính bản thân chúng ta cũng vậy thôi. Vậy suy cho cùng, tất cả chúng ta lấy quyền gì chi phối cảm xúc của người khác nếu như chính chúng ta không cho phép. Chúng ta hay nghĩ rằng, hãy đặt điều tốt đẹp lên trên hết trong một mối quan hệ nào đó mà quên mất những cảm xúc của bản thân mình sẽ vì cái lý do đó mà phải bị dồn nén lại cùng với thời gian. Ngoài cảm xúc, chúng ta còn quên mất rằng y khoa không cho phép con người phải dồn nén quá nhiều cảm xúc vào bên trong mình mà không tìm cách phù hợp để bộc lộ nó ra bên ngoài.
Thật lòng mà nói, nếu thế giới này 10 tỷ người, chúng ta có thể cấp số nhân số người này lên để ra được tổng số những tính cách của con người trong xã hội loài người. Điều đó nói lên rằng, tính cách và cảm xúc của con người không có mẫu số chung, không có những giá trị chung mà luôn khác biệt, vậy tại sao chúng ta lại để bản thân mình phải chấp nhận những cảm xúc nào đó mà không bộc lộ ra bên ngoài!? Chúng ta sợ người khác buồn hoặc tổn thương nhưng lại quên mất chính bản thân mình vốn cũng đang phải gánh chịu những tổn thương gấp hai lần hơn. Đó là những điều thật sự cấm kỵ và không nên quá lớn trong cuộc sống của mỗi đời người: sống quá nhiều cho người khác mà quên mất chính bản thân mình muốn gì, quên mất những người thân yêu nhất của mình muốn gì!
Dân dần, chúng ta sẽ thật sự hiểu được và cảm nhận một cách thật sự rõ ràng rằng, để tôn trọng và giữ một mối quan hệ thật tốt đẹp bằng cách nhận lấy những cảm xúc tiêu cực về phía chính mình thật là bất công với chính bản thân mình. Trong khi chỉ có mình mới có thể sống cùng mình cả đời để chăm sóc cho chính mình và những người quan trọng nhất của cuộc đời mình. Chúng ta sẽ thật sự hiểu ra rằng vì sao lại cứ cố làm đẹp lòng thiên hạ, đẹp lòng những người vốn dĩ họ không phải lúc nào cũng mang đến cho chúng ta những điều tốt đẹp nhất. Ai cũng vị kỷ vì chính bản thân mình thì sao lại bắt người khác phải sống cho mình. Bất công lớn nhất có lẽ chẳng phải những điều cao thượng đang tồn tại phía bên ngoài xã hội kia, bất công lớn nhất chính là tự bắt mình phải bị chi phối cảm xúc và cuộc đời mình vì một người nào khác bất kỳ.
[QC] THẾ GIỚI DEAL. COM
Rồi, nhiều hơn, chúng ta nhận ra "sống thật với chính mình" vào một thời điểm nào đó trong cuộc đời chúng ta chính là không cho phép người khác làm tổn thương mình và phải sống sao cho bản thân mình được đối xử một cách công bằng. "Công bằng cho chính mình" - phải công bằng cho chính chúng ta chính là giành lại hoặc giữ lấy những gì chúng ta xứng đáng được hưởng lấy. Khi giành lại những điều thuộc về mình, cũng hãy luôn nhớ rằng công bằng cho chúng ta và công bằng cho người đối diện với chúng ta cũng như nhau. Ai làm gì và đã cư xử ra sao sẽ xứng đáng nhận lấy những gì mình đã làm. Một nén bạc, hai nén bạc và ba nén bạc là những gì người ta có và xứng đáng được nhận trong cuộc đời mình. Nếu giỏi, hãy làm giàu chúng, nếu không thì hãy sử dụng những gì mình đang có một cách tốt nhất, đừng để người khác xen vào những cảm xúc của chính mình!
Vững chãi và đứng trên đôi chân của mình để trở thành một cột trụ vững chắc cho những người mình yêu thương nhất mới thật sự là điều quan trọng nhất, chẳng có gì ý nghĩa và thật sự quan trọng hơn điều đó. Tất cả những gì chúng ta đang có hôm nay, thành công hoặc thất bại, nỗ lực hoặc không và kể cả những cảm xúc vui buồn, sướng khổ chúng ta đang có điều phải hướng đến một điều duy nhất là đứng trên đôi chân mình để trở thành cột trụ vững chắc cho những người quý giá nhất của cuộc đời mình.
Hãy nhớ rằng, cảm xúc không thể hiện bằng vật chất, nhưng nó là những luồng khí len lỏi vào trong tận tim gan, tế bào của cơ thể chúng ta. Nếu nó không thể hiện ra bên ngoài, nó sẽ thẩm thấu vào bên trong và cứ thế ghim chặt vào cuộc đời chúng ta. Nên chỉ vì cả nể hay cho phép người khác được phép gieo vào trong chúng ta những cảm xúc chúng ta không mong muốn, sẽ đến một ngày chính chúng ta là người phải gánh chịu hết tất cả mọi thứ những gì mà mình không đáng phải gánh chịu. Và cũng hãy nhớ, hãy thật sự vững vàng và kiên định trong những gì chúng ta đang làm, trong những gì sẽ mang đến một cuộc đời chúng ta thật tốt đẹp hoặc hủy hoại cuộc đời chúng ta. để biết mình phải làm gì và không làm gì.
[QC] THẾ GIỚI DEAL. COM
0 Comments