Header Ads Widget

Thanh xuân

Thanh xuân là gì, thanh xuân và tuổi trẻ, thanh xuân của chúng ta


Chúng ta ai cũng có một thanh xuân, một tuổi trẻ với những ước mơ, hoài bão, và thậm chí cả những lỗi lầm, sai lầm. Tất cả tổng hợp lại, và tạo nên thanh xuân của một đời người. Trong những tháng ngày thanh xuân đó, cái mà người ta có được nhiều nhất là sức khỏe và thời gian. Sức khỏe để lướt qua những căn bệnh xoàng, vặt vãnh, để thâu đêm suốt sáng chè chén mà hôm sau vẫn tỉnh táo, để thức đêm thức hôm làm việc mà vẫn bừng dậy vào sáng hôm sau! Thanh xuân là thời gian để chúng ta làm, thất bại hoặc thành công, rồi lại làm, lại trải nghiệm, lại thực hiện những giấc mơ, những dự tính của mình mà không mảy may lo sợ những tháng ngày của tuổi già sẽ mau chóng ập đến!


Thanh xuân còn mang trong nó những cảm xúc đong đầy, được lấp đầy hoặc mỗi lúc được lớn hơn và trưởng thành hơn cùng với thời gian. 
Là những cảm xúc vu vơ vào một chiều mưa bất chợt! 
Là những lúc lòng bỗng nhận thấy bình yên lạ lùng khi chinh phục đỉnh núi cao! 
Là con tim bồi hồi rung lên những giai điệu í a khi lỡ rơi vào ánh mắt của ai đó! 
Là những bồi hồi hạnh phúc lăn dài trong chiều mưa, trên đôi má hồng, khi những ngón tay đang đan vào nhau một cung nhạc tình yêu! 
Là những bỏng rát khổ đau tưởng chừng không bao giờ biến mất trong một chiều khói bụi vừa chia tay mối tình đầu! 
Đó là những cảm xúc của thanh xuân khi người ta nhắc nhớ về một thời tuổi trẻ đam mê, say mê, cuồng nhiệt và đôi khi lạc lối!

Rồi một ngày, trong những tháng ngày nào đó của dòng đời, người ta chợt nhận ra mình đã rời rất xa thời thanh xuân đó và cảm thấy tiếc nuối, thậm chí trách móc, cho những tháng ngày thanh xuân đã trôi qua mà không thể tìm lại được, tự cảm thấy mình đã để những tháng ngày tươi đẹp trôi qua trong uổng phí hoặc dành cả thanh xuân năm xưa đó cho những điều hôm nay mới biết là không nên, không đáng nhưng có lẽ... là cần! Đó là những lúc người ta bắt đầu cảm nhận rõ ràng nhất những dư âm êm ái của thanh xuân, và buồn vui nhận ra rằng những ngọt ngào bình yên của thanh xuân đó một khi đã trôi qua sẽ chẳng thể nào trở lại! Nếu có ai may mắn, họ sẽ bước tiếp trọn quãng đời sau thanh xuân của mình được bình an, sung sướng! Nếu ai kém may mắn hơn, người ta lại bước đi cũng bình an đó nhưng có phần khó khăn hơn!

Và rồi đến một chiều hay một sớm tinh mơ nào đó, khi chợt nhận ra thật rõ rằng đời người đã và đang trôi qua, bỗng có cảm giác như thời gian dừng lại, vội nhìn lại quãng đời đã qua mang tên "thanh xuân", người ta sẽ muốn gửi vào đó những tiếc nuối hay lời cảm ơn!?


Liệu khi đó, chúng ta có nói lời cảm ơn chính mình trong những tháng ngày thanh xuân đã không ngừng nỗ lực, đã không ngừng cố gắng, đã không chấp nhận bỏ cuộc và đã luôn đứng lên sau bao nhiêu lần vấp ngã, để bước đến hôm nay!

Chúng ta có cảm ơn chính mình của những tháng ngày thanh xuân đã luôn sống đầy cảm xúc với những ai, với những gì đã đến, để khi hôm nay nhìn lại, chúng ta biết được những cảm xúc đó đã đến từ sâu thẳm trong chúng ta, những điều đã đến là cần cho chúng ta và vẫn là để dành cho chúng ta những bình an khi thời gian của tháng ngày sau thanh xuân sẽ giúp chúng ta hiểu được mình đã may mắn đến thế nào vì những điều đã qua!

Chúng ta có cảm ơn những tháng ngày thanh xuân năm xưa đó, chúng ta đã luôn trân trọng những gì chúng ta đang có, những người chúng ta đã có để khi đất trời qua đi, chúng ta biết mình đã không tiếc nuối một ánh mắt, một đôi tay, một đời người...!

Thanh xuân đã trôi qua rồi, những điều đã trôi qua cũng đã trôi qua rồi, những quy luật của đất trời mà Đấng Tạo Hóa đã dựng nên không thể nào thay đổi được, thì hôm nay có tiếc nuối cũng có thể quay lại được đâu! Năm năm, mười năm, hai mươi năm nữa nếu có tiếc nuối cũng sẽ lại là những tiếc nuối về những điều chúng ta đã không cố gắng làm trong ngày hôm nay! Những mệt nhoài, những yếu đuối, những cảm xúc, những khó khăn rồi cũng sẽ trôi qua và chỉ còn đọng lại cho những tháng ngày thanh xuân này câu hỏi lớn nhất: Chúng ta đã làm gì trong những năm tháng thanh xuân ngắn ngủi của mình!

Đến thời khắc chúng ta nhận ra mình cần trả lời cho chính mình về cuộc đời của mình, sẽ là lúc chúng ta nở nụ cười hạnh phúc trên môi hay lại chỉ là nụ cười của tiếc nuối! 

Dù rằng tất cả mọi thứ đều là do chúng ta, bởi chúng ta, vì chúng ta nhưng nếu có được những điều tốt đẹp, những điều may mắn, những điều bình an thì chúng ta lại chẳng cảm thấy tốt hơn sao, gia đình chúng ta lại chẳng tốt hơn sao!? Hãy trân trọng và cũng đừng tiếc nuối những tháng ngày thanh xuân đang có và sẽ qua của chúng ta! Hãy làm những gì con tim ta mách bảo trước và hãy dùng lý trí để những điều đó thật đáng tự hào cho thanh xuân của chính mình! 




Post a Comment

0 Comments