Nếu như trong dòng chảy hối hả nhưng ngắn ngủi của cuộc đời này, có một khoảnh khắc dẫn đến một lúc nào đó bạn ngồi yên và để cho cõi lòng mình tĩnh lặng, sâu lắng rồi thật nhẹ nhàng đối diện với chính mình để đặt ra mệnh đề "Nếu như..." cùng với tất cả những cái "nếu như" có thể xảy đến cho cuộc đời của bạn trong hôm qua, hôm nay và ngay mai, thì bạn... có khóc không!? Nếu có, thì hãy mạnh mẽ lên, vì cuộc sống làm gì có "nếu như" cho dù đó có là nếu như để được một điều tốt đẹp hay nếu như để những điều không tốt đẹp đừng xảy ra, thì cũng chẳng thể thành hiện thực được đâu, không thể nào!
"VÌ HOA HỒNG MÀU ĐỎ"
Nhưng nếu không, bạn không khóc nữa khi nghĩ về những "nếu như" của ngày hôm qua, của hôm nay và cả của ngày mai nữa thì bạn có nghĩ rằng chính bản thân mình đã đi một hành trình như thế nào hay không!? Hành trình đó của bạn ra sao, đầy đau khổ và nước mắt, đầy sướng vui và nụ cười; hay yên bình và bình an!? Những điều đó có quan trọng không khi trong thời điểm này, khi bạn nghĩ về những "nếu như" đó, bạn thấy tất cả mọi thứ đều nhẹ nhàng và giản đơn, vì cuối cùng bạn cũng đã nhận ra được rằng, "nếu như" nó chẳng quan trọng như chúng ta thường hay nghĩ, quan trọng nhất chính là chúng ta tại chính thời điểm này, với tinh thần, với thể xác và với những vết thương cuộc đời mà chúng ta đã có!
Khi bạn nhận ra rằng tiếc nuối không thể đem lại cho bạn những điều tốt đẹp trong hiện tại và hy vọng thật sự cũng như thế! Thật chói tai khi nói rằng hy vọng cũng như thế, nhưng "hy vọng vào tương lai" không thể mang đến cho hiện tại - chính ngay lúc này những điều mà lúc này chúng ta đang rất cần: cơm - áo - gạo - tiền và khoản chi tiêu cố định sắp đến ngày thanh toán của gia đình chính bạn! Những đề dẫn đó cũng để chỉ nói lên rằng, vào thời điểm bạn không còn đặt cuộc đời mình trong những dòng chữ của hằng hà sa số những "nếu như" có thể đến hoặc không đến trong cuộc đời bạn, thì chúng thật sự chẳng quan trọng nữa, mà chính bạn - bạn mới là điều quan trọng nhất!
Đừng "nếu như ngày xưa" mà hãy tự hỏi chính bạn lúc này có đang nỗ lực hay không!? Đừng "nếu như tương lai" mà hãy tự hỏi chính mình vào thời điểm này có kiên định và quyết tâm hay không!? Và cũng đừng "nếu như có hoặc không có" mà hãy tự hỏi bạn đã chuẩn bị và đang làm như thế nào để đương đầu với tất cả những điều bạn biết nó đang đến, sẽ đến và thật khó khăn như thế nào!
Trong cái khoảnh khắc đó, chúng ta sẽ thật sự nhận ra mình đã đi một hành trình như thế nào và chỉ cần biết rằng mình phải làm gì trong - ngay - và tại thời điểm này, là chúng ta đã bắt đầu một hành trình mới tốt hơn, đầy những điều hay hơn! Nhưng hãy tôn trọng và "công bằng với chính mình" vì chúng ta cần chúng, chúng ta xứng đáng có chúng và chúng ta phải có chúng để bước đi trên hành trình của mình! Những tháng ngày gian nan, vất vả chưa qua nhưng nó sẽ không làm chúng ta gục ngã! Những tháng ngày giãi dầu, ngược xuôi không kết thúc nhưng chúng đã tôi luyện chúng ta được trở nên mạnh mẽ hơn, rắn rỏi hơn và không dễ bị đánh bại hơn!
Chúng ta biết rõ mình phải làm gì sau một hành trình đầy gian lao chính là thành công lớn nhất mà cuộc đời chúng ta cần có! Khám phá ra chính bản thân mình có những gì và gạt qua một bên những "nếu như" không phải vì chúng không xứng đáng để nghĩ tới - mà là vì chúng đã đến lúc chẳng cần nữa rồi! Một hành trình mới mà chúng ta ngỡ mình đã bắt đầu từ cách đây 10 năm chăng, thật ra hôm nay nhìn lại chúng ta mới thấy đúng như vậy! 10 năm đó chúng ta đã luôn nỗ lực để có mình của hôm nay, thì liệu có cần những "nếu như" nữa không khi con người của hiện tại đã đủ rắn rỏi và dũng khí để biết mình phải làm gì!
[QC] THẾ GIỚI DEAL. COM
0 Comments