Ngày nào bạn nhận ra mình muốn bé lại!?
Thời gian trôi qua và không bao giờ quay trở lại, lời nói vụt ra khỏi môi miệng cũng chẳng trở lại được bao giờ! Những khoảnh khắc chúng không trở lại nhưng in đậm trong tâm trí chúng ta, mặc dù vậy, chúng cũng không bao giờ trở lại! Dòng đời cũng thế, cũng trôi qua và không trở lại! Từng việc chúng ta đã làm trong cuộc đời này đều là hàng triệu những khoảnh khắc tạo thành và không trở lại lần thứ hai trong cuộc đời chúng ta! Những tháng ngày thanh xuân, những tháng ngày tuổi thơ luôn mang nhiều ý nghĩa, vì chúng không bao giờ trở lại! Và chúng ta, những gã-người-lớn, có "ngày nào bạn nhận ra mình muốn bé lại!?" Có lẽ vào ngày đó, những đứa trẻ lớn thật rồi!

Khi nhìn thấy bọn trẻ, có khi nào chúng ta nhận ra một mớ hỗn độn cảm xúc dâng lên trong người mình!? Mớ hỗn độn cảm xúc đó liên tiếp đặt ra cho chúng ta những câu hỏi - những câu hỏi mà chỉ có sâu thẳm trong lòng mình chúng ta mới dám đặt ra và âm thầm dành cả cuộc đời mình để trả lời, để tìm lời giải đáp! Một sớm mai nhẹ nhàng nắng mai hay âm u của mây đen dày đặc, ngoảnh sang bên và nhìn thấy đứa nhỏ ngày nào ôm trọn trong lòng trên đôi tay mình, giờ đây lớn mất rồi và sắp - nhanh thôi, chẳng còn bế bồng được như xưa! Thời gian tàn nhẫn quá, tại sao chỉ có trôi qua mà không có trở lại? Phải như thời gian cũng ngây ngô như luận án tiến sĩ về quyền con người của vị giảng sư nọ: quyền phải đi với nghĩa vụ, thời gian trôi đi thì phải quay trở lại!

Bất giác, chúng ta muốn mình bé lại và trong khoảnh khắc chúng ta biết mình muốn được bé lại đến dường nào, thì thành thật xin lỗi bạn, bạn lớn thật rồi, chẳng còn là trẻ con nữa! Những dòng xe máy cứ nối đuôi nhau lộn xộn tiến về phía trước, như đặc sản kẹt xe của Sài Gòn, cũng giống như dòng đời theo khái niệm giờ - ngày - tháng - năm - thập niên... cứ trôi qua bất kể ai muôn gì! Trăm năm trước, vài trăm năm trước vùng đất đầy sinh lầy, um tùm cây cối và hoang vu, nay lại đông đúc, chen chút, ngột ngạt những số phận con người trong từng mét vuông đất! Thời gian phải trôi qua, sóng sau phải xô sóng trước, người năm xưa nói cười, ngoảnh lại đã thấy là người của thiên thu...! Rồi ta sẽ có gì không phải của ngày hôm qua, nhưng trong hiện tại và ngày mai!

Ngày nào bạn nhận ra mình muốn bé lại!?
Có khó khăn lắm hay không, những gì bạn đang trải qua trong những năm tháng này!? Nhưng dù có khó khăn, bạn có đủ sức vượt qua hay may mắn có người nào đó đã ở bên cạnh bạn trong những năm tháng khó khăn này! Khó khăn nhất là những năm tháng chúng ta chẳng có gì trong tay ngoài một khối óc biết mình đang muốn gì và cần làm gì! Như câu chuyện muôn thuở của những người lớn cùng bước bên nhau trong những ngày giông bão và gian khó, lại vội vàng rời xa nhau trong những ngày bình minh của nắng mai! Như câu nói "cười bằng cả đời cộng lại", cuối cùng chẳng biết cuộc đời đó có gì mà lại dễ dàng đánh đổi như thế!? Nhưng ai biết được cuộc đời của người khác ra sao và thế nào, trong khi ngay chính cuộc đời mình chẳng biết thật sự là sao!?

Nhưng dù sao đi nữa, ngày bạn nhận ra mình muốn được bé trở lại, cũng là ngày tiếp nối của những chuỗi ngày bạn đã cố gắng đến chừng nào! Nên đừng vội vàng và đừng phũ phàng với chính mình, với những gì mình đã cố gắng để có và may mắn có được! Hãy nhớ rằng, những thứ bạn có thật ra khó khăn lắm, vất vả lắm, cực nhọc lắm bạn mới có được - như nụ cười của bọn trẻ và bữa cơm đoàn viên mỗi ngày đầy tiếng cười! Nên đừng đánh đổi bất cứ thứ rẻ tiền nào hay đắt tiền nào với những điều ấy! Người ta bôn ba ngược xuôi giữa dòng đời, vất vả, tất tả vượt qua những khó khăn cũng chỉ mong chặng cuối cuộc đời còn giữ được những điều ấy, thì sao vội vàng đánh đổi những thứ mình vất vả cả đời để có được!?

Muốn bé lại như những ngày còn thơ - là một giấc mơ, một giấc mơ đẹp, đừng đánh mất giấc mơ đó! Vì giấc mơ đó nói lên rằng bạn rất trân trọng những điều nhỏ xíu xiu, bé nhỏ, dễ thương và bình an, bất tử! Hãy giữ những điều đó mỗi ngày, trong trái tim nóng hổi, trong khối óc kiên cường trước những chông gai cuộc đời và hiền hòa, bình an trong những khoảnh khắc yêu thương giản đơn đang từng ngày trôi qua! Đứa bé ngày xưa nay đã lớn và đứa bé hôm nay bên cạnh bạn cũng đang lớn lên từng ngày, hãy trân trọng những đứa trẻ ấy như chính bạn luôn nhớ về mình của ngày thơ bé! Khó khăn rồi sẽ trôi qua, miễn là bạn không bỏ cuộc; bọn trẻ dù cho lớn và không thể bé lại; bạn vẫn bình an vì luôn bên cạnh chúng và người ở cùng bạn trong những ngày khó khăn!