Cuộc sống hiện đại luôn hối hả, bận rộn và ồn ào. Có khi nào chúng ta cảm thấy ngột ngạt trong cuộc sống hối hả này và mong muốn tìm kiếm cho mình chút bình yên, im ắng hay an yên! Nhiều người muốn tìm thấy sự bình yên trong lòng mình hơn là những bình yên phía bên ngoài. Thật sự là như thế, vì những ai gọi là muốn tìm bình yên phía bên ngoài thì đôi khi, đồng nghĩa với việc họ đang muốn trốn khỏi thực tại. Mà trốn khỏi thực tại, cũng có ý nghĩa tiêu cực và tích cực tùy vào mục đích khác nhau của mỗi người. Nhưng thực tại là cái đã tồn tại và sẽ tồn tại vĩnh viễn, thì sao trốn được, chỉ có cách duy nhất là đối mặt với nó - cũng như đối mặt với người mình nhìn thấy trong gương mỗi sáng sớm!
Nhưng khi cho bản thân những phút giây thinh lặng, những khoảnh hắc yên tĩnh để lắng nghe tiếng nói bên trong mình là những giây phút chúng ta đang... đối xử công bằng với chính mình! Vì chúng ta cứ hối hả chạy theo guồng máy của cuộc sống, của xã hội ồn ào và chen chút, như thể chúng ta phải làm theo ý muốn của xã hội mà lãng quên chính mình, lãng quên ý mình muốn và thực sự muốn điều gì! Chúng ta chỉ có một cách duy nhất, là tự tìm cho mình những giây phút thinh lặng. Đó là những giây phút thật sự có ý nghĩa, rất ý nghĩa! Hãy tưởng tượng chúng ta đang xem một cảnh phim trên tivi, với sóng biển và bão tố, chúng ta nhìn khung cảnh đó như chính chúng ta đang nhìn thấy lòng mình trong những giây phút thinh lặng...
Thanh xuân, tuổi trẻ, tuổi thơ, giấc mơ, hoài bão, đau thương, hạnh phúc... tất cả rồi sẽ chóng qua như từng khoảnh khắc của cái chớp mắt - vừa chớp mắt đã là quá khứ! Khoảnh khắc năm nào chúng ta lựa chọn điều này và bỏ điều kia, khoảnh khắc năm nào chúng ta đau buồn vì điều gì đó hay khoảnh khắc nào năm xưa chúng ta thấy hạnh phúc vô ngần tưởng như bất tận... nhìn lại xem, đều là quá khứ cả rồi! Và không cần đợi đến những giây phút cuối của đời người, ngay trong chính những khi chúng ta thinh lặng và lắng nghe tiếng lòng mình, chúng ta đã có thể nhìn thấy thước phim quay chậm của cuộc đời mình! Khi đã nhìn thấy như thế, chúng ta sẽ cho phép mình làm gì tiếp theo?
Sức mạnh của tĩnh lặng, thật ra rất lớn! Sức mạnh của lời cầu nguyện là vô biên và không gì so sánh được! Một người có đủ can đảm và sự mạnh mẽ, mới có thể để cho lòng mình an yên và tĩnh lặng, vì khi đó, họ có thể điều khiển và kiểm soát được cảm xúc cùng với lý trí của mình! Có một hình ảnh về sự cầu nguyện hay hết mình trong giây phút tĩnh lặng, đó là hình ảnh của Thánh Giáo hoàng Gioan Phaolo II, vị Thánh của Giáo hội Công giáo. Ngài luôn có những giây phút thinh lặng, cầu nguyện để lắng nghe Lời Chúa nói cùng Ngài, cầu nguyện đến những giây phút cuối đời của mình! Người ngoài Công giáo tự hỏi tại sao một ông Cụ 80 tuổi chẳng còn biết gì, mà Giáo hội không chọn Người khác lên thay? Đó là vì ngay trong những giờ phút cuối cùng, người ta cũng còn cần cầu nguyện - cũng cần thinh lặng để lắng nghe chính mình cho tới những giây phút cuối!
Nếu một ngày nào đó, bạn không thể thinh lặng trong chốc lát, hay trong một khoảng thời gian vừa đủ nào đó để lắng nghe chính mình, hay để tự suy ngẫm về những gì của mình - như 10-15 phút buổi sáng trước khi dậy, sau ngủ trưa hoặc bất kỳ thời gian nào đó có thể trong ngày, bạn sẽ cần xem lại, vì sao bạn lại ngược đãi chính mình như thế? Hãy chăm sóc chính mình trước, hãy cầu nguyện và lắng nghe những Tiếng Nói bên trong mình để mỗi ngày nhìn thấy điều đúng đắn mà mình phải làm! Mọi chuyện dù đơn giản hay phức tạp đến mức không tìm ra lối thoát, không tìm ra phương án giải quyết... chỉ cần bạn biết lắng nghe chính mình, bạn sẽ tìm ra được giải pháp đó mà thôi! Tất nhiên, thuyền to sóng to, chúng ta chỉ có thể khi đã lắng nghe lòng mình đủ, biết rõ mình thì sẽ biết mình có thể làm gì trước những khó khăn!



0 Comments