Khi còn trẻ, chúng ta nghĩ rằng tiền mọc từ trên cây. Đến khi già rồi chúng ta không nghĩ như thế. Nhưng nếu nói vậy dành cho tất cả những người trẻ thì thật tội nghiệp họ quá, vì có những người trẻ họ đâu có nhiều may mắn như những người đồng trang lứa khác. Hay cũng có những người có đủ điều kiện và cũng chẳng nghĩ tiền nằm trên cây, thay vào đó, họ nghiêm túc với cuộc đời mình. Nhưng thật ra và dường như là như vậy, với những ưu thế mà cả đời chỉ có một lần, đó là Sức khỏe và Thời gian, người trẻ có thể làm đủ mọi thứ và suy nghĩ về việc "tiền mọc từ trên cây" có thể luôn hiển hiện cách khác nhau ở mỗi người, cả tiêu cực hoặc tích cực.
Nhưng "nếu hôm nay bạn hết tiền", bạn sẽ làm gì? Những người trẻ sẽ bảo rằng - thì mình kiếm tiền. Nhưng đến một lứa tuổi, mà trong lứa tuổi đó, những người Trẻ đã phải tự thừa nhận cách âm thầm rằng mình "hết trẻ rồi", thì câu trả lời không thể chung chung như vậy nữa. Hình như, tuổi trẻ là tuổi của Hoài bão và Mộng mơ, còn sau tuổi trẻ, là tuổi của Đơn giản và Rõ ràng. Không còn những suy nghĩ và những câu hỏi mông lung để đón chờ những câu trả lời được thốt ra như từ những nhà hiền triết trong sách vở, thay vào đó là những câu trả lời để ra kết quả rõ ràng mà không phải là đánh đố: đánh đố người nghe và đánh đố chính mình!
Chỉ khi trải qua những tháng năm đẹp nhất đời người với niềm tin cùng sự nhìn nhận rõ ràng, chúng ta mới bước vào những năm tháng tiếp theo với cách nhìn rõ ràng nhất! Càng dần về sau, chúng ta càng có ít những câu hỏi và luôn luôn đặt một câu hỏi: đâu là điều lo lắng nhất của mình? Mọi chuyện thật ra luôn luôn là một sự lựa chọn, nếu phải trả lời giữa hai điều phải chọn rằng sẽ chọn cả hai, thì dường như đó chính là do chúng ta chưa dám đối mặt với sự thật trong lòng mình! Như câu chuyện của chàng sinh viên ghi tên hai mươi người quan trọng nhất của mình lên bảng, rồi từ từ chỉ để lại một tên duy nhất... và bật khóc!
Tuổi trẻ đã qua và không bao giờ trở lại, cũng như chính thời gian của đời người càng về sau chúng ta lại càng cảm thấy nó trôi qua quá nhanh! Đến một lúc nào đó, với những điều mà chúng ta đã biết thật sự rằng nó quan trọng và muốn được mãi mãi có nó ở cạnh bên, chúng ta lại nhận ra rằng "cả một đời thật ra cũng quá ngắn" nếu có thể là vĩnh viễn thì có được không!? Sự giới hạn của con người là bất biến và chúng ta chấp nhận để tất cả mọi thứ luôn luôn được tốt nhất có thể trong khả năng hữu hạn của chúng ta! Có thể những giấc mơ của tuổi trẻ thật xa vời nhưng thật tuyệt vời vì chúng ta đã dám mơ như thế, nhờ những giấc mơ như thế đã cho một chúng ta như hôm nay!
Hãy công bằng với chính cuộc đời mình trước khi mang đến công bằng cho người khác. Hãy cảm ơn những năm tháng chúng ta nhìn thấy lá cây và thấy đó là tiền, rồi nghĩ mình có thể hái tiền cách miễn phí từ trên những cành cây! Chẳng có gì là miễn phí thì hãy biết trân trọng những điều mình đang có mà không phải trả phí! Đừng vội vàng buông xuôi hay đánh đổi những điều quan trọng nhất của đời mình để đổi lấy những điều chóng qua. Tuổi trẻ đang qua hay đã qua dù có thể nào, dù có thật sự "nghĩ tiền mọc từ trên cây" cũng chẳng sao cả, đời có thi vị thế mới vui và cuộc đời dù trẻ hay già, niềm vui cũng là điều quan trọng nhất! Hay vươn tới những vì sao, hãy như hồi bé ước lên cung trăng gặp Chú Cuội, Chị Hằng... với đôi chân luôn đứng trên mặt đất!
Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi, Bạn nhé!
0 Comments