Hãy bình thản bước qua những thăng trầm.
Có những thời điểm bất chợt nào đó, khi trải qua quá nhiều những chuyện buồn vui, thăng trầm và khi bất ngờ đón nhận một trong những vui - buồn đó, chúng ta có cảm thấy mình đang bình thản hay không!? Bình thản là gì? Có phải là Bình an và thản nhiên - không biết đó có phải là ý nghĩa gốc của cụm từ này không, nhưng nghĩ lại trong khoảnh khắc đó, đúng thật là như thế: bình an giữa những vui - buồn và thản nhiên bước qua những bình lặng - sóng gió! Dù có những điều gì đã xảy ra từ phía bên ngoài đi chăng nữa, chúng ta cũng vẫn vậy và cũng vẫn là chúng ta, để người ngoài nhìn thấy một vẻ mặt bình thản trước mọi chuyện, dẫu cho phía bên trong, trong lòng chúng ta là những bão tố, sóng ngầm...

Hai ngàn năm trước, Đức Ki-tô bình thản bước đi khắp xứ Galilea để giảng dạy và chữa bệnh, mang đến Tin Mừng cho những ai thật lòng sám hối và chính nhờ Người, 12 vị Tông đồ đã tiên phong, thay đổi cả lịch sử nhân loại. Chúa Giê-su cũng đã bình thản chọn lấy Chén Đắng mà Chúa Cha giao phó, để nhân loại biết được tình yêu Thiên Chúa cao cả, khôn ví đến dường nào! Bình thản chọn lấy cái chết trên Thập giá, vì tất cả những điều đã trải qua, đang trải qua đều trong công trình cứu độ mà Thiên Chúa đã định sẵn! Nhưng trong thân phận yếu đuối của một con người, Đức Ki-tô đã bình thản vượt qua mọi cám dỗ, chông gai và những lời tung hô, vinh danh bằng sự Vâng lời tuyệt đối với Đức Chúa Cha.

Sư thầy Phật giáo Thích Minh Tuệ không phải chỉ mới bộ hành với đôi chân trần ít bữa nửa tháng nay mà nổi lên như cồn, nhưng ông đã đi và đi ròng rã suốt những 4 năm qua. Trong hành trình đó, ông quyết tâm tu tập theo lời Phật dạy và theo hạnh 13 đầu đà, trong đó có việc mỗi ngày chỉ dùng một bữa ăn và ăn vừa đủ, không nhận dư, không để dành... Hành trình ngược xuôi Bắc - Nam trong bốn năm của thầy Thích Minh Tuệ có lẽ là một hình ản của bình thản giữa cuộc đời! Dù có ai mắng chửi, nhỏ to, nhiếc mắng, đàm tiếu... ông vẫn cười, vẫn đi, vẫn kiên trì theo giáo lý nhà Phật và để từ chính sự tu tập của mình mà mang đến ích lợi, phước hạnh cho những Phật tử khác có cùng niềm tin với ông!

Hãy bình thản bước qua những thăng trầm.
Những thăng trầm của cuộc sống một đời người là không thể thiếu, vì nếu thiếu, chúng ta không thể có một cuộc đời thật sự trọn vẹn! Có qua những ngày nắng mới biết quý từng hạt mưa, nhưng phải trải qua những ngày giông bão mới thấy yêu một tia nắng nhỏ trước hiên nhà! Qua cơn bĩ cực sẽ tới hồi thới lai; hết suy sẽ đến hồi hưng thịnh và sau những ngày bình yên đón lấy giông tố cuộc đời, chúng ta mới biết một nụ cười trên môi bất chợt có giá trị hạnh phúc đến dường nào! Bình thản đón lấy những thăng trầm của cuộc đời, nhưng chúng ta không ngồi yên để cuộc đời vùi dập lên chính mình, nhưng ngược lại, chúng ta chỉ có thể bình thản khi đã thật sự cố gắng, cố gắng và cố gắng đến hết sức mình có thể!

Kết thúc một kỳ thi, giải quyết xong một công việc, nộp một hồ sơ và chờ kết quả... chúng ta chỉ có thể thấy nhẹ nhõm và bình thản, khi tự biết chính mình đã cố gắng như thế nào, đã cố gắng và nỗ lực hết sức mình ra sao. Vậy nên, khi kết quả có đến, khi những điều không mong muốn có xảy ra, chúng ta cũng an nhiên đón nhận và bình an sống cuộc sống mình đang sống. Chỉ khi thật sự bình thản như thế, chúng ta mới biết mình phải làm gì, cần làm gì và sẽ làm gì đối với những điều đó! Vậy nên, cứ vui mừng hết sức khi có thể và cứ can đảm đón lấy những điều mình không mong muốn, với một nghị lực và một ý chí không-gì-lay-chuyển-được!

Hãy bình thản bước qua những thăng trầm của cuộc đời mình, bạn nhé!