Vấn đề nhập tịch cầu thủ trong bóng đá là câu chuyện bình thường của cả nền bóng đá thế giới. Không biết phía sau những câu chuyện nhập tịch, những nhà làm bóng đá thế giới có sâu xa nghĩ về những vấn đề lớn hơn, như chủng tộc, màu da... vốn là những phạm trù nhân sinh vượt ngoài khái niệm thể thao hay không!? Như tại World Cup 2022, khi đội tuyển bóng đá Pháp gặp đội tuyển bóng đá Maroc tại bán kết, người ta làm những bức ảnh vui về chủ đề nguồn gốc của cầu thủ, khi tuyển Pháp - một đội tuyển Châu Âu nhưng các cầu thủ không mang màu da trắng và ngược lại, Maroc - một đội tuyển Châu Phi, nhưng không thấy màu da đen!
Đối với đội tuyển Việt Nam, trước Nguyễn Xuân Son đã có nhiều cầu thủ nhập tịch tương tự như anh và được gọi vào đội tuyển bóng đá quốc gia Việt Nam... "để thử việc", vì chưa có ai được tham dự một giải đấu chính thức như Son. Trong số những người đi trước Xuân Son, có lẽ trường hợp của thủ môn câu lạc bộ Gạch Đồng Tâm Long An sẽ là trường hợp điển hình hơn cả, đó là Phan Văn Santos. Santos cũng là người Brazil 100% giống như Xuân Son, anh cũng được mọi người yêu mến tại câu lạc bộ và cả tuyển quốc gia, anh cũng thực sự muốn cống hiến sau bao nhiêu năm gắn bó cùng mảnh đất Việt Nam. Dù sự gắn bó là có, nhưng Santos lại không hiểu hết về nền văn hóa của một nước Á Đông như Việt Nam.
Khi Việt Nam đá giao hữu cùng Olymbic Brazil, khi quốc ca Brazil vang lên, Santos... hát không sót một từ. Bỏ qua chuyện nhập tịch, khi khoác lên mình chiếc áo của đội tuyển quốc gia, chúng ta lại hát... quốc ca của đội bạn, thì không thể chấp nhận được, dù chúng ta tôn trọng nhưng đó là câu chuyện tế nhị, và nếu họ không hát quốc ca của dòng máu đang chảy trên người họ thì họ sẽ như thế nào khi về thăm gia đình, dòng họ tại cố quốc - chỉ họ mới biết! Nhưng Quốc ca là bài hát đại diện cho tinh thần, ý chí và lịch sử của một quốc gia. Hát quốc ca thể hiện niềm tự hào của màu áo mình đang mang và lá quốc kỳ đang bao phủ lấy mình qua hình ảnh trang phục thi đấu. Đó chính là sự khác biệt của văn hóa!
[QC] THẾ GIỚI DEAL.COM
Từ văn hóa đến thể thao, từ niềm tự hào đến một môn giải trí, những khoảng cách khoa học, logic bị xóa bỏ và chỉ còn lại một thứ duy nhất là cảm xúc xuất phát từ môn thể thao mang tính chất giải trí đó! Một cầu thủ được gọi lên đội tuyển quốc gia bắt buộc phải hiểu điều đó và khi đã được Tổ quốc gọi, câu chuyện về nguồn gốc không phải vấn đề mà vấn đề trong chính quyết định chọn quốc tịch nào để sống và cống hiến. Cần biết theo luật quốc tịch Việt Nam, trừ trường hợp có công với đất nước và được Chủ tịch nước Việt Nam đồng ý, còn ngược lại, người nước ngoài buộc phải từ bỏ quốc tịch của mình để được nhận quốc tịch Việt Nam sau khi đạt được những điều kện cần thiết theo luật định.
Rafaelson Bezerra Fernandes đã sinh sống tại Việt Nam suốt năm năm liền, sau một khoảng thời gian dài lang bạt khắp các xứ sở để đá bóng - dù gọi là "lang bạt" nhưng đó lại là điều hết sức bình thường đối với một cầu thủ bóng đá chuyên nghiệp như Rafaelson. Nhưng, anh mang áo phông và quần cộc xuống phố để mua chuối chiên trên chiếc xe máy chở theo vợ và con mình, một hình ảnh rất Việt Nam - bình thường, đơn giản và mộc mạc. Người Việt Nam là như thế. Và còn nữa, một nét văn hóa đơn giản và cơ bản khác biêt giữa Á Đông và trời Âu, người Việt Nam trọng tình cảm và vì tình cảm người Việt Nam có thể làm mọi thứ hoặc ngược lại.
Sau khi xong thủ tục nhập tịch, Rafaelson với tên Việt là Nguyễn Xuân Son một mạch ghi bàn để cùng tuyển Việt Nam vào chung kết ASEAN MITSUBISHI ELECTRIC CUP 2024 và sẽ chẳng có người Việt Nam yêu mến bóng đá nào lại không nhìn thấy cả một lịch sử bóng đá Việt Nam hiện ra khi Xuân Son ghi bàn vào lưới Thái Lan và ăn mừng theo cách chào của người Lính. Nguyễn Hồng Sơn người lính đá bóng đã chào như thế và trở thành như một biểu tượng Việt Nam trong thế giới bóng đá nói riêng tại Đông Nam Á. Như thế, chào như thế, cư xử như thế thì còn ai bảo Nguyễn Xuân Son là "cầu thủ nhập tịch" của đội tuyển Việt Nam nữa hay không!? Anh rất Việt Nam rồi mà!
[ADS] THẾ GIỚI DEAL.COM
Còn đối với bóng đá và chỉ tính riêng thuần túy trong phạm vi môn thể thao này, hãy nhìn Nhật Bản và biết về câu chuyện "Nhật Bản nhập tịch cầu thủ" của họ như thế nào. Việt Nam đang y như thế, về bóng đá. Bóng đá là môn thể thao, là giải trí và mang cảm xúc chân thật của thắng thua và buồn vui khi thắng thua. Người Nhật đã thực hiện điều đó, với Wagner Lopes (sinh ngày 29 tháng 1 năm 1969) là một cầu thủ bóng đá người Nhật Bản gốc Brasil. Lopez trở thành công dân xứ Phù Tang vào năm 1997, anh cùng tuyển Nhật tham dự Vòng loại World Cup 1998 và dự World Cup 1998 với việc thi đấu cả 3 trận tại Cúp Thế giới. Đó là năm 1998 - còn bây giờ, từ năm 2010 đến nay, hãy nhìn xem Đội tuyển bóng đá quốc gia Nhật Bản như thế nào!?
Bóng đá Việt Nam đã từng đánh bại Qatar, đánh bại Hàn Quốc, đánh bại UAE, Tham dự Cúp Vô địch Châu Á và vào đến tứ kết, Vô địch Đông Nam Á 3 lần... nhưng như thế là không đủ với một nền bóng đá có những tín đồ túc cầu giáo cuồng nhiệt như Việt Nam. Nguyễn Xuân Son đang gặp khó khăn lớn nhất trong sự nghiệp của mình chỉ sau ít ngày hòa chung niềm vui bóng đá của dân tộc Việt Nam, nhưng hình ảnh của Nguyễn Xuân Son chính là hình ảnh của Wagner Lopez năm nào đối với bóng đá Nhật Bản. Một điều bình thường và tất yếu, nhưng lại đang gặp thử thách lớn hơn bao giờ hết đối với Son. Hành trình phía trước của bóng đá ViệtNam còn rất dài và nếu có thể đi theo con đường mà tuyển Nhật đã làm thì dù có đi sau, có đang học hỏi thì đó vẫn là việc chúng ta làm bằng tinh thần Việt Nam của chúng ta!
[QC] THẾ GIỚI DEAL. COM
0 Comments