Header Ads Widget

Dẫu giai nhân có nhiều vô kể, Chỉ sợ bếp hồng vắng tiếng em!

Hoàng hôn tắt nắng, mây cuối trời,
Lá vàng buông nhẹ khẽ nước trôi!
Cảnh chẳng buồn vui tự người vui,
Nhân thế không say ai tự say!?

Trăm năm cho hỏi, chừng khi tận,
Bia tiếng ngàn đời, tận ở đâu?
Hỏi người ra đi mang theo gánh,
Có hỏi thông reo có cheo leo?

Sương gió giãi dầu ai cũng trải,
Đường xa gió trận ai cũng qua!
Nghiệp gánh một đời không xem nhẹ,
Nợ người kết tóc nợ trăm năm!

Dẫu gió mây, phù vân giăng lối,
Dẫu lời đường mật chẳng bận chi.
Dẫu giai nhân có nhiều vô kể,
Chỉ sợ bếp hồng vắng tiếng em!

Post a Comment

0 Comments