Đôi khi con người chúng ta hay lầm tưởng về những điều mình gặp trong cuộc sống. Chúng ta có thể lẫn lộn giữa những điều với những khái niệm và tầm quan trọng khác nhau. Lẫn lộn giữa được làm và không được làm, được phép và không được phép, dừng lại và không dừng lại... Sự lẫn lộn đó có thể mang tới nhiều rắc rối, nhiều hậu quả không thể sửa chữa, mặc dù chúng có thể được bắt đầu bằng những cảm xúc rất không thể từ chối, những cảm xúc đầy kích thích, đầy hứng khởi, đầy tò mò. Nhưng nếu chúng ta không biết cách quản lý cảm xúc của mình, thì những vết trượt dài về hậu quả tai hại là điều bình thường.
Khi còn trẻ, chúng ta suy nghĩ gì? Chúng ta nghĩ mọi thứ đều có thể làm lại sau những thất bại, rằng tiền không quan trọng bằng tận hưởng cuộc sống và luôn cho rằng chúng ta có thể kiểm soát mọi thứ. Khi trung niên chúng ta nghĩ gì? Rằng bọn trẻ chẳng hiểu gì về cuộc sống, chúng háu đá và nên thông cảm mà chỉ bảo cho chúng. Còn tuổi trung niên này, nên cẩn thận trước đã, cho gia đình, cho người thân, cho chính mình. Còn tuổi cao niên, họ nghĩ gì? Ngoài chỗ ở rộng 2m vuông ra, có thể họ sẽ còn nghĩ về nhiều thứ, những 2m vuông đó bây giờ có lẽ là trung tâm trong suy nghĩ của họ...
Tuổi trẻ nếu suy nghĩ được như tuổi già, thì hay nhất. Cuộc sống không dễ dàng, khi có quá nhiều thứ xung quanh bám lấy tuổi trẻ, nhưng nếu có một đức tin cụ thể, như câu chuyện trong phim "Vua của các Vua" vừa khởi chiếu hôm qua - ngày 12/12/2025, thì mọi thứ sẽ dễ dàng hơn. Chúng ta biết đâu là điều quan trọng nhất, như hiểu được "Người duy nhất không cùng máu mủ, nhưng yêu thương bạn đến hết lòng đó chính là người bạn đời của bạn" hoặc rằng "Tuổi trẻ đã qua, không bao giờ trở lại" và "Chỉ cần có đức tin như hạt cải"... chúng ta sẽ đứng vững trước những phong ba, sóng gió của cuộc đời mình.
Vì cuộc sống không dễ dàng, nên việc đứng vững giữa những phong ba, sóng gió của cuộc đời không có nghĩa là chúng ta không gặp thất bại, không gặp nản chí, không gặp khó khăn... mà là dù có gặp hết tất cả những rừng thiêng, nước độc của cuộc sống này hay có tất cả những thứ mà chúng ta muốn trong cuộc đời này, chúng ta vẫn có một nơi thật sự để trở về và để tiếp tục hành trình của mình! Có tất cả nhưng không có nơi để trở về, thì cuộc sống chúng ta có ý nghĩa đâu? Đó mới là điều quan trọng nhất, những cái chóng qua, thì sớm muộn gì cũng sẽ qua, nhưng điều vĩnh cửu không bao giờ thay đổi thì sẽ mãi mãi ở cùng chúng ta.
Cuộc sống, quan trọng nhất là biết dừng đúng lúc hoặc biết lúc nào là khi phải bắt đầu! Muộn màng không nằm trong số tuổi hay số lần, nhưng muộn màng nằm trong suy nghĩ và hành động. 40 tuổi, Lưu Bang khởi nghiệp kiến lập Nhà Hán bên Trung Hoa thành công, hay Đại tá Harland Sanders (1890-1980), một doanh nhân người Mỹ với câu chuyện khởi nghiệp đầy cảm hứng, bắt đầu xây dựng thương hiệu KFC từ tuổi 65, sau khi đã trải qua nhiều công việc và thất bại, dùng số tiền trợ cấp ít ỏi để đi bán công thức gà rán bí mật 11 loại gia vị của mình trên khắp nước Mỹ, biến nó thành một đế chế thức ăn nhanh toàn cầu. Đó là những câu chuyện mẫu mực dành cho những người có một đức tin thật, vào con người thật và khả năng thật của chính mình!
Cố gắng lên bạn nhé, bạn sẽ thành công và hãy bình an, hạnh phúc!




0 Comments