Header Ads Widget

Chọn một trong hai

võ sĩ giác đấu và Chọn một trong hai

Khi con dã thú bước vào đấu trường và trước mắt nó là võ sĩ giác đấu, trong tâm thức nó không gì ngoài bản năng sinh tồn được trỗi dậy. Bản năng sinh tồn của dã thú trong đấu trường cổ đại chỉ có hai lựa chọn, tấn công và tiêu diệt con mồi hoặc bị con mồi tiêu diệt. Khi biết bản thân chỉ có một trong hai lựa chọn, con dã thú lại càng thêm hung tợn, dữ dội và mạnh mẽ hơn nữa. Nó không lùi bước trước những thanh kiếm sáng loáng của võ sĩ, nó tấn công và chỉ biết dùng mõi cách - kể cả thu mình, để tấn công vào một mục tiêu duy nhất với một mục đích duy nhất. Đối với người võ sĩ giác đấu, anh ta cũng nghĩ như vậy.

Tinh thần của người võ sĩ giác đấu là tinh thần không bao giờ và không được phép bỏ cuộc, vì bỏ cuộc đồng nghĩa với đầu hàng để chấp nhận cái chết. Trong bước đường cùng, con người cũng tự nổi lên bản năng sinh tồn mà Thượng Đế đã đặt để trong lòng mình, chỉ có khác, bản năng sinh tồn của con người luôn biết suy nghĩ, còn dã thú thì không. Nhưng dù có khác biệt, người võ sĩ cũng chỉ có một trong hai lựa chọn - đó là sự tàn bạo và nghiệt ngã của cuộc đời, của cuộc sống, của số phận mà người võ sĩ mua vui cho khán giả phải chấp nhận và đánh đổi để đạt được nhiều thứ mơ hồ phía trước mà mình có thể có được.

Con người lúc trưởng thành và trẻ con, có chăng còn khác nhau tại thời điểm người ta bắt đầu bước ra khỏi những câu chuyện ngụ ngôn và cổ tích, hay những câu chuyện luôn luôn mang đến cái kết đẹp nhất. Dẫu rằng những câu chuyện ngụ ngôn, cổ tích và những hình ảnh võ sĩ giác đấu dũng mảnh muốn truyền tải những thông điệp nhân văn đi chăng nữa, thì khi đối diện với cuộc đời, người ta cũng cần sống thật thực tế. Có người giành lại được công bằng sau khi giải được nỗi oan ức của mình, nhưng hàng thế kỷ qua biết bao nhiêu người chỉ biết tức tưởi ôm hận!? Có người can đảm, gan dạ vượt thắng thử thách, nhưng còn bao nhiêu con người mãi chẳng vượt thoát được vòng lẩn quẩn của đời mình!?

Cách tốt nhất, hãy nhìn vào những con dã thú để biết chúng đã đối mặt với hai lựa chọn của đời mình như thế nào. Chúng đã không để và nói cho đúng hơn là không thể có gì ngoài hai lựa chọn, chúng không thể có lựa chọn thứ ba, võ sĩ giác đấu cũng thế. Khi bắt buộc chúng ta chỉ có hai lựa chọn: hoặc nỗ lực và chiến thắng, hoặc buông xuôi và thất bại - chỉ có một trong hai, chúng ta mới biết mình cần phải làm gì. Dù cho rằng phía trước mặt chúng ta là một khoảng trống mênh mông vô định của những điều chúng ta không biết, không hiểu, không nhìn ra - nhưng nếu biết đặt Đức Tin mình đúng vị trí quan trọng nhất, chúng ta có thể làm được mọi thứ.

Post a Comment

0 Comments