Header Ads Widget

Ôm đồm

Ôm đồm

"Bên trong vỏ kén vàng" là một bộ phim chỉ hay đối với những ai có riêng cho mình một hành trình đức tin, mà trong hành trình đó, chính bản thân mình là nhân vật chính. Khi nhân vật chính của phim bước vào hành trình tìm lại người anh của mình, khi đến cao trào của phim, anh gặp một bà cụ và nhận được câu hỏi ẩn dụ từ bà:

- Chàng trai trẻ, sao anh ôm đồm nhiều thứ quá vậy!?

Bộ phim có lẽ hay nhất chính ở đoạn này và câu nói này. Dù được pha lẫn một chút tinh tế của mạch phim khi người con gái của bà cụ nói rằng bà gặp ai cũng hỏi như vậy và nói cũng luyên thuyên đủ mọi thứ trong... Kinh Thánh. Nhưng khi bà nói mình có trách nhiệm phải nói ra những điều đó cho những người mình gặp, chúng ta sẽ nhận ra bà là người có "kinh nghiệm cận tử" - là kinh nghiệm chỉ dành cho những người vô tình trải qua cảm giác đó! Nhưng suy cho cùng, kinh nghiệm đó cũng cho chúng ta một kết quả duy nhất: ôm đồm nhiều thứ quá, để làm gì?

Nhưng chúng ta ôm đồm điều gì? Nhưng cái hữu hình hay vô hình? Có lẽ là cả hai và rất nhiều! Chúng ta ôm đồm đủ mọi việc làm và đủ mọi cảm xúc. Chúng ta ôm đồm quá nhiều suy nghĩ và vô vàn dự tính mà quên mất những điều nào là quan trọng nhất. Nhưng cũng không hẳn là quên! Vì đôi khi những điều quan trọng nhất vẫn ở đó, trước mặt chúng ta và chỉ có những cảm xúc tiêu cực kéo chúng ta xuống khỏi những điều lẽ ra chúng ta nên tập trung vào!

Dù sao đi nữa, chúng ta khi đã bước đi trên hành trình của riêng mình, cũng hãy luôn luôn tự nhớ và tự nhủ với chính mình rằng: điều quan trọng nhất vẫn sẽ luôn là điều quan trọng nhất và cần phải đặt vào vị trí hàng đầu, không gì có thể thay thế được! Chẳng ai sống thay cho cuộc đời của ai, chỉ có chính mình và gia đình mình mới là điều quan trọng nhất! Đừng lo lắng vì ai nghĩ ra sao mà hãy lo lắng vì chính mình đang muốn như thế nào!

Post a Comment

0 Comments