Header Ads Widget

Bình thường

Bình thường

Vào một ngày đầu tuần, trời đổ cơn mưa to như trút nước, kéo dài đến tận trưa. Cảm giác khi một lúc lâu lại ngóng ra ngoài cửa sổ, thấy mưa vẫn như trút, chúng ta có cảm giác như thế giới thật sự đang dừng lại. Mọi thứ bổng nhiên đứng yên, và xung quanh, dường như tất cả sẽ không thay đổi, vẫn như vậy, hoài hoài. Trời mưa, người ta nếu được, sẽ chọn việc ở trong nhà hoặc một nơi có thể tránh được cơn mưa, nhưng nếu chúng ta quyết định hòa vào dòng người dưới mưa, để thực hiện công việc của mình, đó thật sự là một cảm giác rất khác. Những ngày trời mưa, là những ngày mà những người với kho tàng cảm xúc mông lung của mình, cũng trở nên mông lung theo cơn mưa như thế.

Những cơn mưa xối xả, như tất cả mọi thứ thứ tốt xấu trong cuộc đời này cứ rơi xuống trên tất cả những người chạy dưới chúng. Chúng ta chẳng thể tránh được bất kỳ hạt mưa nào, cũng như những điều tốt xấu chúng ta không thể lựa chọn nó có rơi xuống trên chúng ta hay không!? Nhưng chúng ta có quyền để mình sẽ trở thành như thế nào khi đón lấy những giọt mưa bất kỳ từ trời cao thăm thẳm kia! Cũng như chúng ta có quyền lựa chọn và không chọn những thứ tốt xấu đổ xuống trên cuộc đời chúng ta! Vấn đề là liệu chúng ta có cho phép bản thân mình được quyền lựa chọn hay không, hay chấp nhận để người khác lựa chọn mình!

Một hạt mưa rơi xuống từ trời cao, dẫu cho mây cách đất hàng cây số xa xôi như thế nào và nó rơi xuống nhanh hơn cả một cái chớp mắt như thế nào, thì tất cả cũng đều trở thành một khoảnh khắc. Chỉ có điều, nếu chúng ta biết rằng trong khoảnh khắc đó, có điều gì để chúng ta trân trọng và ghi nhớ hay không!? Những giọt nước rồi sẽ theo vòng tuần hoàn của nó, trở lại thành những giọt mưa tưới mát trên kẻ lành, kẻ dữ, trên vùng đất giàu có hay vùng đất nghèo đói, nó cũng cần một khoảnh khắc để trở nên như thế! Khoảnh khắc đó, hạt mưa đã phải trải qua cả một vòng tuần hoàn xa xôi, rộng lớn, cách trở để trở nên như vậy!

Rồi trong cuộc đời chúng ta, biết bao nhiêu khoảnh khắc mà chúng ta không biết rằng đã bất chợt đến với mình như thế nào!? Như vào một ngày nó, khi nhìn thấy bọn trẻ trong dánh vẻ nhỏ bé, đơn sơ đó, với câu nói và ánh mắt đượm buồn ngây ngô đó, chúng ta như quay ngược lại thời gian của 20 - 30 - 40 năm trước, để nhìn thấy chính mình trong chúng! Trong khoảnh khắc bọn trẻ nói lên nỗi buồn sâu thẳm trong suy nghĩ thơ ngây của chúng, chúng ta nhìn thấy chính mình của một tuổi thơ xa xôi - đã từng như chúng! Vòng tuần hoàn của một người lớn cũng giống những cơn mưa, cũng trôi qua cùng những khoảnh khắc rơi lộp độp xuống sân, như những đứa trẻ xa xôi nào đó của miền ký ức, đột ngột bước ra và hiển hiện trước mắt chúng ta cách rõ ràng như thế!

Mỗi ngày đều là một ngày bình thường thôi. Tất cả mỗi ngày trong cuộc đời chúng ta đều sẽ trôi qua thật bình thường với lặng lẽ 24 giờ một ngày! Những khoảnh khắc hay một giọt mưa rơi cũng bình thường trôi qua, chỉ là tâm hồn chúng ta có đủ lớn lao để ghi nhớ và nhận ra những khoảnh khắc diệu kỳ đó hay không!? Mọi thứ trôi qua đi và dù trong chúng ta buồn vui, sướng khổ thế nào, mọi thứ cũng sẽ trôi qua đi, chỉ có những khoảnh khắc là tồn tại mãi mãi, không bao giờ mất đi và sẽ cùng chúng ta đi đến hết cuộc đời mình! Nếu có thể cười thì hãy cười, nếu có thể vui thì hãy vui, nếu có thể bình an thì hãy bình an và nếu có thể thật hãy cứ thật, vì chúng ta chỉ nợ chính mình, chẳng nợ gì ai cả! 

Nếu cười, nếu vui, nếu bình an, nếu thật cho chính chúng ta, cũng là chính cho những người ta yêu thương hết đời mình rồi!

Post a Comment

0 Comments