Thái Lan từng hai lần vào Vòng loại cuối giành vé dự World Cup khu vực Châu Á và cả 2 lần đều đứng bét bảng, còn với Việt Nam, đây mới chỉ là lần đầu tiên của nền bóng đá nhỏ bé này kể cả trước và sau năm 1975. Nhưng Thái Lan khi trở về Đông Nám Á, luôn là "ông kẹ". Điều này để nói lên rằng, đẳng cấp và sự chênh lệch của cả khu vực Đông Nam Á - chứ không riêng Thái Lan, Việt Nam, rõ ràng có khoảng cách luôn rất xa so với các đội TOP đầu châu lục, chứ chưa nói đến thế giới.
Việt Nam tham dự Vòng loại thứ 3 của World Cup 2022 nhờ bản lĩnh và may mắn hơn trong các trận đấu trực tiếp với Thái Lan. Vị trí Việt Nam đang có, Thái Lan cũng đã giành được đến 2 lần. Do đó, nếu so với khu vực, chiến tích vào đến Vòng loại thứ 3 không quá mới, nhưng so với cả nền bóng đá Việt Nam, đó thật sự là niềm khích lệ to lớn.
Tối 07/9, Việt Nam thi đấu trận thứ hai trước tuyển Úc - đội đã toàn thắng 8 trận vòng bảng ở Vòng loại thứ 2, chỉ để thủng lưới 2 bàn và vừa thắng giòn giã Trung Quốc 3-0 ở trận đấu đầu tiên. Với Việt Nam, rõ ràng chúng ta thật sự có thể tiếc nuối khi phải thua ngược 1-3 trước Ả Rập Xê Út. Khi Quang Hải bất ngờ ghi bàn mở tỷ số ngay những phút đầu tiên, suốt hiệp 1, Ả Rập đã chứng minh đẳng cấp chênh lệch của 2 nền bóng đá và dồn ép Việt Nam gần như suốt hiệp.
Chỉ có lối chơi chặt chẽ, kiên cường, thể lực tốt, tuân thủ chiến thuật mới giúp Việt Nam không thủng lưới trong hiệp 1 này. Nhưng đẳng cấp luôn có tiếng nói trong bóng đá, cùng với cả may mắn và chiếc thể đỏ cộng quả phạt đền của Duy Mạnh đã giúp Ả Rập Xê Út lật ngược thế cờ trong sự tiếc nuối của Việt Nam. Trận thứ hai với Úc cũng mang nhiều tiếc nuối như vậy và thậm chí còn là nhiều hơn.
Trên sân nhà Mỹ Đình, Việt Nam nhập cuộc đầy hợp lý với 5 hậu vệ, 4 tiền vệ nhằm hạn chế sức tấn công của Úc. Ngược lại, đội tuyển Úc lại nhập cuộc đầy chủ động, liên tục tổ chức tấn công, giành chiến thắng trong các pha tranh chấp tay đôi với các cầu thủ Việt Nam và bóng luôn hiện diện sát vòng 16m50 của Việt Nam. Nhưng có một điều cần nhìn thấy rõ, dù liên tục tổ chức tấn công, Úc không đạt được điều mình muốn, đó là áp đặt lối chơi lên tuyển Việt Nam.
Dù phải đuổi theo các cầu thủ khách, nhưng Việt Nam không rối đội hình, ngược lại, khi có cơ hội, có khoảnh khắc để xông lên, các cầu thủ như Hoàng Đức, Quang Hải, cả Hồng Duy... đều không ngại dẫn bóng, xử lý kỹ thuật để chuyền, phối hợp, bật nhả 1-2 nhằm nhanh chóng phản công. Đó chính là điểm sáng lớn nhất, khác biệt nhất của đội tuyển Việt Nam hiện tại.
Bàn thắng của Úc đến vào phút 41 của hiệp 1 có thể hiện thực hóa việc họ dồn ép tuyển Việt Nam nhưng không chứng minh đó là kết quả của đẳng cấp tuyển Úc. Có nhiều lý do để họ không phô diễn đẳng cắp của mình, có thể vì chiến thuật, vì tâm lý... nhưng vì lối chơi của Việt Nam chắc chắn có một phần không nhỏ. Chỉ một phút thiếu tập trung và Úc đã tận dụng cơ hội vàng đó. Một bàn thua đầy tiếc nuối và Việt Nam thật sự xứng đáng giành được 01 điểm trước Úc nhờ lối chơi hợp lý và tinh thần thi đấu của mình. Dù thật sự tiếc nuối, nhưng ngoài điểm sáng trên, điều quan trọng nhất đội tuyển Việt Nam hôm nay đã được nâng lên một tầm mới, có sự thu hẹp nhất định với các đội bóng hàng đầu châu lục.
Có thể nói, sau hai trận đầu tiên và với chiến thắng 1-0 trở lại của Nhật Bản trước Trung Quốc, cuộc đua tam mã giành 2 vé chính thức và 1 vé play-off của bảng B có lẽ đã hiện ra khá rõ. Trên sân nhà Mỹ Đình, nếu Việt Nam có thể giành điểm trước Ả Rập Xê Út và các đội còn lại đó đã là một thành công thật sự của đội. Và, với lối chơi hợp lý cùng tinh thần thi đấu chắc chắn như hôm qua, cũng như rút kinh nghiệm, chắt chiu cơ hội từ trận đấu với Ả Rập Xê Út, biết đâu Việt Nam có thể làm nên chuyện tốt hơn Thái Lan trước đây, không đứng bét bảng mà có thể ở vị trí thứ tư. Còn nếu bay bổng hơn chút nữa, một suất play off từ vị trí thứ 3 của bảng là khả năng có thể của một giấc mơ tưởng như hoang đường trước đây nhưng cũng có cơ sở ở hiện tại...
CỐ LÊN, VIỆT NAM!!!
0 Comments