Tuổi trẻ và sức khỏe - Đừng buồn, hãy chấp nhận và nỗ lực hơn.

Đến một lúc nào đó, bất chợt chúng ta nhận ra sức khỏe bản thân mình không còn quá tốt như trước, mặc dù chúng ta vẫn rất trẻ. Chúng ta bắt đầu có những suy nghĩ mông lung đầu tiên về một sự tiếc nuối với những quãng thời gian đã qua, với sức khỏe đã qua và dường như nhìn được đâu đó ở phía xa xa, trong tương lai phía trước của bản thân mình một lo lắng của tuổi già. Thật buồn cười, khi mới vừa ngoài 30 đã vội nghĩ ngay đến tuổi già nhưng lại thật chẳng giả trân chút nào, mà hết sức trần trụi khi chúng ta so sánh sức khỏe mình với tuổi 20, mọi thứ đã khác xa rất nhiều.

Chúng ta không chấp nhận điều đó. Nếu có ai đó bảo rằng: tôi chấp nhận 100% việc sức khỏe tôi đã không còn như tuổi đôi mươi là người nói dối, chẳng ai muốn chấp nhận mình yếu đuối hơn cả. Nhưng nếu không chấp nhận thì chúng ta sẽ làm được gì, nhiều người sẽ trở nên hỗn độn, chẳng biết mình phải làm thế nào khi nhận ra quy luật nghiệt ngã sớm muộn gì cũng đến... Có lẽ, điều đầu tiên, chúng ta cần làm, đó là hãy thành thật nhận ra mình đã khác, sức khỏe mình đã khác và nếu có, chúng ta đã phung phí thật nhiều những cơ hội và sức khỏe của chúng ta trong những năm tháng đôi mươi...

Thật buồn khi phải nhận ra điều đó nơi chính bản thân mình. Thật buồn khi buộc phải nhận ra mình đã ngược đãi và không công bằng với bản thân mình như thế nào. Và cũng thật buồn khi chợt nhận ra những điều chúng ta tin tưởng, tự hào, khẳng định trong những năm tháng của tuổi đôi mươi nay đã trở nên như gió thoảng mây bay, vô nghĩa. Những đêm nậu, thức trắng đêm, những ngày vui chơi không cần nhìn, không cần biết phía trước ra sao vì tin mình có sức khỏe nhưng, lại không biết rằng nó thật sự có giới hạn. Bây giờ, giới hạn đó đã đến rồi, dẫu có buồn, có tiếc nuối, có hối hận cũng có thể làm được gì...?

Có chứ! Mọi thứ không bao giờ là quá muộn. Khi một khoảnh khắc, một cơ hội đến để chúng ta biết rằng mình đã có một bước ngoặt để nhận ra và để thay đổi, nghĩa là chúng ta biết mình sẽ phải làm gì. Thật ngu ngốc khi oán trách tự nhiên, buồn rầu với quy luật tạo hóa nhưng sẽ thật thông minh khi biết chấp nhận, biết cố gắng và thay đổi bản thân mình, cuộc sống mình để trở nên tốt hơn. Đó mới là điều quan trọng nhất. Những lúc như thế này thật là điều quan trọng trong cuộc sống mỗi người. Khi chúng ta nhận ra, biết chấp nhận và cố gắng, nỗ lực để tốt hơn nghĩa là chúng ta đang biết mình phải làm gì với chính mình.

Khi khoảnh khắc này đến - lúc chúng ta nhận ra sức khỏe và cơ hội việc làm của mình đã dần trôi lại phía sau, chúng ta đừng vội buồn, thậm chí với nhũng sự kiện tồi tệ khiến chúng ta nhận ra khoảnh khắc đó. Hãy mạnh mẽ lên và hãy biết cố gắng, trân trọng từng phút giây của cuộc sống mình hơn - vì đó là điều không có thật nhiều những người của tuổi đôi mươi có thể nhận ra và biết trân trọng điều đó. Phía trước vẫn là tương lai của chúng ta - dẫu rằng thời gian chẳng còn nhiều như những năm tháng đôi mươi, nhưng nếu biết trân trọng từng phút giây trong khoảng thời gian đó, chúng ta vẫn có một kho tàng, tài sản vô giá để tiếp tục nỗ lực đưa mình đến thành công!

Hãy biết trân trọng sức khỏe của bản thân mình, đừng từ chối những quy luật, hãy biết chấp nhận và hãy biết trân trọng những gì bản thân đang có, những cơ hội, thời gian và sức khỏe của tương lai. Hãy cô lên, vì chính mình và gia đình mình!