Đừng nhìn cuộc sống, thế giới này qua con mắt hoặc Facebook của người khác. Ông bà xưa nói rằng, xấu che - tốt khoe và Facebook cũng thế. Chẳng ai đi khoe cái xấu, cái dở hơi hay cái dốt nát của mình lên trên mạng cho người khác xem bao giờ đâu. Những cái họ muốn khoe là những cái họ muốn người khác nghĩ về mình: đang hạnh phúc, đang thành công, đang thành đạt và là một tuyệt phẩm hoàn hảo của tạo hóa.
Họ viết lên trên Facebook đủ thứ chuyện, đủ thứ nhân sinh quan và đủ những bức hình mà thời gian chỉnh sửa đã tiêu tốn hết 50% pin smartphone. Trong khi cái cần chỉnh sửa, là cái tôi của chính mình - mỗi người lại rất ít khi muốn sửa đổi nó. "Vòng kết nối" thường là cái người ta muốn đưa ra để viện dẫn cuộc sống mình trên mạng, nhưng nó cũng chính là lúc những bí mật của bản thân bị phơi ra trần trụi như một kẻ bị lột trần truồng.
Không có Facebook cũng chẳng sao, nhưng có nó, thì ít nhất, tiền điện thoại gọi cho người thân cũng đỡ tốn gấp nhiều chục lần. Có cần phải bỏ hẳn facebook hay không? Không cần thiết và cũng không nên. Bỏ hẳn Facebook sẽ là việc làm quá tiêu cực nếu chúng ta đã từng sử dụng nó và biết được hiệu quả tích cực của nó. Phải làm gì? Hãy giới hạn lại thế giới Facebook của chúng ta, hãy để thế giới biết thật ít về những bí mật của chúng ta: về thời thơ ấu, về tuổi thiếu thời, về những ngày thanh niên, trung niên... ít thôi và sẽ ít phiền phức, ít hệ lụy về sau. Chẳng ai cần biết chúng ta ở đâu, đến từ đâu, xuất phát từ đâu, nhân thân thế nào, vợ chồng con cái ra sao hay quan điểm tôn giáo là gì... Cái người ta muốn biết là có gì để bới móc chúng ta hay không!
Hãy tỉnh táo trong cách sống của chính mình. Hãy lợi dụng Facebook và đừng để nó lợi dụng mình. Cũng giống như bất cứ thứ gì có thể định nghĩa được của vật chất, đừng để chúng điều khiển chúng ta mà chúng ta phải là người điều khiển chúng. Facebook nói rằng chúng ta có quyền tối ưu hóa, điều chỉnh những gì ta muốn xem, nghe, đọc... cũng đồng nghĩa với việc Facebook biết chúng ta muốn gì, biết sở thích, biết cuộc sống, biết thói quen, biết bí mật của chúng ta.
Thật ngờ nghệch khi tôn sùng và biết ơn về sự hào phóng Facebook mang lại nhưng lại quên mất cuối cùng thì FaceMark cũng là dân kinh doanh - một bộ não kinh doanh siêu việt, chắc chắn hiếm thấy trong thời đại của chúng ta nhưng chắc chắn không hề thiếu trong lịch sử loài người.
Đừng nhìn thế giới này, cuộc sống này qua những dòng trạng thái, những chuyến đi chơi và những bức hình sống ảo của người khác. Hãy nhìn thế giới này bằng cuộc sống và trái tim của mỗi người chúng ta. Hãy đưa Facebook về vị trí của nó, vị trí làm bàn đạp để chúng ta đạp lên và đến với những ngôi sao chúng ta mong muốn, nhưng hãy nhớ, những điều quan trọng nhất luôn rất ít và nếu một ngày chúng ta cảm thấy Facebook là một trong những điều quan trọng nhất của cuộc đời chúng ta, thì đó là lúc chúng ta nhận ra đời mình "toi" rồi.
Đừng để cuộc sống người khác ảnh hưởng đến cuộc sống chúng ta, hãy thay đổi để những thứ tốt đẹp hơn bước vào cuộc đời chúng ta và dần dần thay thế cho những điều không phải là quan trọng nhất!
0 Comments