Có những ngày mệt nhoài với công việc và cuộc sống. Nó khác hẳn những ngày tháng xưa mang êm đềm bên ngoài nhưng đầy bão tố bên trong. Những ngày rong ruổi trên chiếc xe ngược xuôi khắp dòng đời và cứ thế, mải miết thả mình vào những dòng sông suy nghĩ bất tận đến vô cùng. Những điều nhỏ bé, những điều lớn lao, những điều bình dị, những điều phi thường... chúng cứ đến, đan xen nhau trong từng suy nghĩ, trong từng thổn thức dâng trào cùng cảm xúc! Đến một khoảng nào đó, những dòng suy nghĩ chầm chậm dừng lại và chúng lại bắt đầu chậm chạp đẩy đưa với dòng thời gian cứ lẳng lặng trôi qua không đánh rơi nhịp nào...!

YÊU SỬ VIỆT
>>> Nhà Lý - Điểm cuối của thời kỳ dựng nền tự chủ.
>>> Phim lịch sử Việt Nam và nỗi đau không phai
>>> Triệu Vũ Đế Triệu Đà có phải vua của người Việt?

Nhớ lúc trước, có lần hỏi người chị chung chỗ làm: sao người ta thế về nhà chồng con chẳng nói gì sao? Chị chỉ trả lời lẳng lặng: đàn ông mà, đâu phải người ta hiền nhưng làm lụng vất vả cả ngày rồi, về đến nhà thì chỉ muốn nghĩ ngơi, muốn gia đình êm ấm là được! Thế cũng hay! Mỗi người ai cũng có một cuộc sống riêng, một tính cách riêng nên chọn được cùng nhau đâu phải điều may mắn hay dễ dàng!? Đã bước đi cung nhau tất hẳn là đã có duyên và là duyên do chính bản thân mình lựa chọn! Gia đình - là cả đời cùng nhau sống hay cùng nhau tồn tại, thì tất cả cũng tự do mỗi người lựa chọn mà ra. "Chiếc nhẫn" đeo nơi ngón áp út của bàn tay trái, có lần tôi nghe ông chồng già chia sẻ trên sóng truyền hình với người vợ ngồi kế bên, rằng: nhẫn là nhẫn nhịn! Nhẫn mà cùng nhau sống trọn vẹn một đời thì đáng lắm chứ sao!

Rồi trong những người ngược xuôi theo công việc không thấy điểm dừng này lại suy nghĩ nhiều hơn! Nếu bây giờ mình không chạy, thì sau này đến con cái mình sẽ phải chạy thay phần mình thế thôi! Những ngày ngược xuôi đó có lẽ cũng hay, một mặt có thêm tiền, có thêm thu nhập trang trải cho gia đình nhỏ xinh, nhưng mặt khác còn cho bản thân thêm nhiều trải nghiệm từ trong lòng và cả bên ngoài. Có cha mẹ nào mà chẳng thương con, mà chẳng mong mỏi những điều cao xa vời vợi khác cùng con cái mình? Nhưng cuộc sống với đầy những hoàn cảnh khác nhau sẽ đẩy đưa những con thuyền khác nhau! Hiểu cho nhau một chút, thông cảm cho nhau một chút, đặt mình vào vị trí của nhau một chút vậy thì Gia đình sẽ... được bình an thôi!

Lúc thảnh thơi cứ mong được xuôi ngược. Đến lúc mệt quá lại muốn tìm một chút thảnh thơi! Có lẽ chẳng có gì là trái ngược cả, vì làm mệt thì phải nghỉ thôi! Chỉ có điều nếu không có nơi để nghĩ thì mới buồn làm sao! Lúc chiều mệt quá, gọi cho thằng bạn ra quán cà phê quen thuộc! Thế mà lại hay! Ngồi nói những chuyện dưới đất trên trời. Tán gẫu những câu chuyện không đầu không đuôi nhưng lại đổi được những trận cười sảng khoái! Tâm trạng thấy thư thái hơn! Mọi chuyện như được nhẹ nhàng hơn...!

Vụn vặt thế thôi!