yêu sử việt, vì sao ta bên nhau
Đêm qua trong giấc mơ
Ta viết câu chuyện mình,
Cũng giữa con đường ấy,
Với hẹn ước đã lâu.
Sương đêm đang rơi xuống,
Vì gió chẳng thổi qua,
Nên lá chẳng đung đưa,
Và giữ sương nơi ấy.
Tĩnh lặng một màu xanh,
Yên bình và lặng lẽ,
Ta sánh bước bên nhau,
Giữa vòm cây ngọt ngào.
Giá như ngày nào ấy
Lời nói chẳng buông lơi,
Ánh mắt chẳng dạt dào,
Ta không đến hôm nay.
Lá xanh màu hy vọng,
Nắng mai gọi bình minh,
Hương xưa dù mong manh,
Nhưng là sương vấn vương.
"Vì sao ta yêu nhau,
Giữa con đường đã bước?
Vì sao ta bên nhau,
Giữa hẹn ước bạc đầu?"
(Sài Gòn, 00:48, ngày 21 tháng 9 năm 2015)
YÊU SỬ VIỆT