Nếu cuộc sống này dễ dàng quá, thì nó đâu còn đáng để được gọi là cuộc sống. 

Ai lớn lên mà chẳng trải qua những cung bậc cảm xúc khác nhau, vui, buồn, sướng, khổ, cố gắng, lười nhác, thất bại, thành công... 

Có thành công nào mà không trả giá,
Nhưng có thất bại nào mà chẳng đáng đâu?

Có trải qua những ngày nắng mới biết giá trị những ngày mưa, nhưng cũng phải trải qua những ngày mưa mới biết giá trị của những ngày nắng.

Cuộc sống giá trị nhất ở chỗ khi con người luôn biết cố gắng hướng về điều tốt đẹp nhất cho mình và gia đình. Chẳng ai sinh ra là hoàn hảo, nhưng cũng không phải ai cũng luôn biết cố gắng để đến được với sự hoàn hảo nhất của chính mình.

Mỗi người là một thế giới riêng không ai giống ai, nên chẳng có mẫu số chung duy nhất cho tất cả mọi người. Chỉ có một điều duy nhất người ta sẽ giống hay khác nhau: cố gắng hoàn thiện chính mình.

Phải trải qua những điều cần trải qua, người ta mới biết được giá trị của điều đó. Còn không trải qua, họ sẽ chẳng biết được giá trị của những gì mình đang có. Nhưng rốt cuộc chẳng ai phải có trách nhiệm với cuộc đời của người khác, chỉ có mỗi người là người duy nhất phải có trách nhiệm cho cuộc đời của mình.

Rồi mọi chuyện sẽ qua,
Và khi tất cả qua đi trong sự cố gắng vì những điều tốt đẹp nhất cho bản thân và gia đình mình...

Người ta sẽ tự thấy mình khác hơn, trưởng thành hơn và vĩ đại hơn đối với chính mình! 

Mong vạn sự đều bình an!!!