Đêm 28/12/2008 tại SVĐ Quốc gia Mỹ Đình, trận chung kết lượt về AFF CUP 2008 giữa Việt Nam và Thái Lan diễn ra giữa bốn bề sân vận động 40.000 chỗ ngồi không còn một chỗ trống. Sau trận chung kết lượt đi vô cùng bất ngờ với chiến thắng 2-1 ngay trên SVĐ Rajamangala của đại cường địch Thái Lan, không một người Việt Nam nào lại không mơ đến giây phút được nhìn đội tuyển nam quốc gia chạm tay vào chiếc cúp vô địch khu vực sau 10 năm lỡ hẹn. Và đêm 28/12/2008 đã đi vào lịch sử với pha đánh đầu ngược của tiền đạo Lê Công Vinh: Việt Nam vô địch Đông Nam Á lần đầu tiên trong lịch sử. Đó là một đêm lịch sử không thể nào quên.
Năm 2017, cũng có một thời khắc lịch sử như thế, cũng có một thời khắc đáng lý ra đang được cả triệu con tim say mê bóng đá nước nhà chờ đợi: Việt Nam sẽ chính thức giành vé tham dự VCK ASIAN CUP 2019 với chỉ cần một trận hòa trước Afghanistan, bất chấp kết quả trận đấu giữa Jordan và Campuchia. Nhưng đêm hôm đó trên khán đài, chỉ khán đài A có gần chục ngàn CĐV đến cổ vũ, còn trước đó, trên truyền thông chỉ tập trung và chờ xem màn ra mắt của tân HLV trưởng ĐTQG Park Hang Seo sẽ là như thế nào. Thấp thoáng trong rất nhiều bài báo - dễ nhận thấy nhất là những bài báo lục lọi quá khứ cầm quân của tân HLV trưởng ĐTQG, dường như họ đang mong đợi một thất bại hả hê cho ngài HLV trưởng hơn là mong muốn giây phút lịch sử Việt Nam đường hoàng chính chính tham dự Cúp bóng đá Châu Á sẽ xảy đến.
Nhưng sau tất cả, sau màn trình diễn không được như kỳ vọng trong lối chơi của ĐTQG Việt Nam, chúng ta đã... cầm hòa Afghanistan trên sân nhà, qua đó lần đầu tiên chính thức đoạt vé đến ngày hội tranh tài với các anh hào bóng đá Châu Á vào năm 2019. Đó là một trận hòa may mắn. Cả trận, Việt Nam chỉ có một pha đánh đầu nguy hiểm vọt xà của Anh Đức. Ngược lại, phía đội bạn đã có cơ hội tốt nhất trận đấu vào phút 84, khi pha đánh đầu trong tư thế hoàn toàn trống trải và phía trước là khoảng trống mênh mông của khung thành tuyển Việt Nam, tiền vệ số 7 Amiri lắc nhẹ đầu và bóng tìm trúng đúng cột dọc khung thành và ra ngoài. Các tuyển thủ Afghanistan gục xuống sân, Amiri ôm đầu thất vọng và giấc mơ của đội bóng đang mang nỗi đau chiến tranh đành kết thúc để nhường lại cho đội bóng - mà trong quá khứ đã từng chịu nỗi đau giống như họ đang chịu đựng.
Việt Nam đã thi đấu xuất sắc trong cả 4 trận đấu trước đó dưới thời HLV Nguyễn Hữu Thắng và Mai Đức Chung. Và cả một quãng thời gian dài từ sau chiến tích 2008, nền bóng đá Việt Nam đã rất cố gắng trong số phận bị kiềm kẹp của mình để tự nỗ lực vươn lên. Thật bất công nếu chỉ vì HLV trưởng ĐTQG chưa có đủ thời gian để làm quen với toàn đội mà bắt buộc cả dân tộc này phải nếm trái đắng thất bại trên sân nhà và dần tuột mất chiếc vé chính thức dự VCK ASIAN CUP 2019. Dù thật đáng tiếc cho Afghanistan và đất nước của họ, nhưng Việt Nam đã xuất sắc trong cả hành trình trước đó và trong giây phút cuối cùng này, Việt Nam đã xứng đáng để giành lấy chiếc vé chính thức đó.
VCK Cúp Bóng đá Châu Á là ngày hội bóng đá lớn nhất châu lục huyền bí. Để tham dự ngày hội này là một điều rất khó khăn. Bởi vậy đây chỉ là "lần đầu tiên" đường hoàng chính chính của Việt Nam, vì năm 2007, sự xuất hiện của Việt Nam ở VCK chỉ như món quà mà bạn bè châu lục dành cho một đội bóng... có trình độ kém và quá lâu rồi chưa bao giờ được góp mặt ở đây. Nhận định này không chối bỏ thành tích tuyệt vời vào đến vòng Tứ kết của đội tuyển, nhưng việc vượt qua vòng loại và thi đấu tưng bừng ở VCK là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Nếu lần này Việt Nam đã xuất sắc vượt qua vòng loại và cũng thi đấu thật tưng bừng như lịch sử năm 2007, thì còn điều gì tuyệt vời hơn?
Nhưng ở đây, điều quan trọng nhất chính là giấc mơ WORLD CUP. Có lẽ vào thời điểm này nó còn quá xa vời với Việt Nam, nhưng giấc mơ đó cũng từng rất xa vời với ông kẹ Nhật Bản khi lần đầu họ chính thức tham dự ASIAN CUP là năm 1988 - với trước đó là 8 kỳ đại hội không vượt qua được vòng loại hoặc bỏ cuộc. Nhưng 4 năm sau, năm 1992, Nhật Bản lên ngôi châu lục. Sau đó họ lỡ hẹn kỳ World Cup 1994 và lần đầu tiên chính thức bước vào VCK Cúp Thế giới 1998. Từ đó đến nay, Nhật Bản chưa bao giờ vắng mặt ở World Cup, cho dù họ không thường xuyên đăng quang Cúp Châu Á, nhưng đây là đội bóng duy nhất được Nam Mỹ mời tham dự Cúp Châu lục Nam Mỹ.
Nhật Bản trở thành cường quốc bóng đá châu lục và dần khẳng định vị trí của mình trên bản đồ thế giới cũng xuất phát từ những năm tháng chấp nhận là nền bóng đá nhược tiểu, thậm chí còn thua xa thời kỳ Việt Nam của những Phạm Văn Rạng, Phạm Huỳnh Tam Lang... Nhưng cuối cùng, họ đã khiến cả Châu Á khiếp sợ mỗi khi chạm trán và các đội bóng thế giới như Chi lê, Brazil, Anh, Pháp... phải kiêng nể khi chạm trán mà không dám xem thường đội tuyển Các Samurai. Đến bao giờ Việt Nam mới được như thế?
Nền bóng đá phát triển không phải giống như câu chuyện cổ tích Phù Đổng thiên vương vươn mình to lớn sau vài đấu cơm trong dăm ba ngày. Nhưng nền bóng đá Việt Nam muốn phát triển để được giống như Nhật Bản thì chắc chắn nền bóng đá này cũng phải trải qua những giai đoạn mà Nhật Bản đã trải qua: thất bại, bỏ cuộc rồi chính thức đến VCK Châu lục, sau đó là Vô địch Châu lục, tiến vào WORLD CUP và từng bước khẳng định mình trước các anh tài bóng đá thế giới.
Bởi vậy, nếu chỉ ca tụng và mãi mãi tán dương đêm huyền ảo 28/12/2008 với chức vô địch khu vực mà xem nhẹ, bỏ qua đêm kỳ tích 14/11/2017 khi Việt Nam chính thức lần đầu tiên vượt qua vòng loại để đến với ngày hội Bóng đá lớn nhất Châu lục huyền bí, thì đó quả là một việc làm trái ngược, chưa thật sự nhìn thấy con đường đi lên của cả một nền bóng đá. Việt Nam đã góp mặt trong VCK 2019 bằng chính nội lực và sức mạnh của mình mà không cần đến lòng thương xót của bạn bè quốc tế. Lòng thương xót đó vào năm 2007 thật sự cần thiết để tạo nên một động lực tiềm ẩn bên trong nền bóng đá Việt Nam và làm thôi thúc người khổng lồ đang say giấc này phải bừng tỉnh, và chúng ta đã làm được vào đêm 14/11/2017.
Thành tích này cần phải được ghi nhớ, cần phải được khắc sâu như một nấc thang tiến bước thứ hai sau nấc thang 28/12/2008. Sau nấc thang này, sẽ còn những nấc thang khác - chắc chắn là như vậy, và nếu cả nền bóng đá thật sự quyết tâm, những lãnh đạo thật sự đủ Tâm và Tâm cùng những hàng triệu con tin tin đồ túc cầu giáo Việt Nam không bao giờ thôi ngọn lửa say mê và nhiệt huyết, giấc mơ WORLD CUP sẽ không phải là giấc mơ nhưng sẽ là sự thật. Vì, Nhật Bản đã làm được thì Việt Nam cũng sẽ làm được.
Kết thúc năm bóng đá 2017 với những niềm vui gần như trọn vẹn cho những người say mê bóng đá nước nhà từ ĐTQG nữ, từ đội tuyển Futsal, từ đội tuyển U20, U23 nam quốc gia và cuối cùng là Đội tuyển bóng đá nam quốc gia, chúng ta đã có một năm thành công với tiềm lực và vị trí hiện tại của nền bóng đá. Trong năm mới 2018, trái tim bóng đá Việt Nam sẽ tiếp tục lăn quay trên sân chơi châu lục, để bạn bè khắp năm châu nhìn thấy một hình ảnh Việt Nam đang bắt đầu trưởng thành và đi lên - dù có chậm hơn những nền bóng đá khác, nhưng sự phát triển, biến đổi là tất yếu và chúng ta đã làm được những điều mà trong quá khứ những nền bóng đá phát triển đã phải làm. Chỉ cần có lòng tin và niềm cố gắng, say mê, khát khao vô cùng, Việt Nam sẽ sánh vai với các cường quốc bóng đá châu lục và khắp năm châu.
1 Comments
Hãy cùng Casino889 khám phá ca do bong da với đường truyền sắc nét, không gián đoạn cùng nhiều chương trình khuyến mại hấp dẫn đang chờ đón bạn.
ReplyDelete