Cũng như những người dân Hà Nội
và Sài Gòn, tôi không thể che giấu những cảm xúc “kỳ lạ” luôn tuôn chảy trong
tôi khi Vị Tổng thống da màu đầu tiên của Hợp chủng quốc Hoa Kỳ đặt chân đến Việt
Nam. Những cảm xúc đã thôi thúc hàng ngàn người Việt Nam – trong đó có tôi, phải
quan tâm, phải tìm kiếm và thậm chí ra đường để chào đón Ông, đó là thứ cảm xúc
gì vậy? Tốt hay xấu? Hay hay dở và Dài lâu hay Nhất thời?
Có thể là hiệu ứng đám đông –
đông người đi, đông người theo dõi hay tính tò mò của người Việt Nam – muốn xem
các trang thiết bị, đặc vụ Mỹ ngoài đời thật là như thế nào và muốn được nhìn
thấy Tổng thống Mỹ - người đàn ông quyền lực nhất hành tinh??? Tôi không biết
trong đám đông ấy, có ai giống như tôi, khi chờ đón người Tổng thống của siêu
cường số một thế giới bằng một lòng yêu mến, mong chờ và hy vọng dành cho Ông!
Người Tổng thống da màu đầu tiên
của quốc gia mà cách đây trên dưới 70 năm, người da đen còn phải đổ máu trong
những cuộc tuần hành ôn hòa kêu gọi quyền bình đẳng sắc tộc của họ. Người Tổng
thống đã đi lên bằng những đồng tiền quyên góp của người dân, bằng những năm
tháng cơ cực của một “người Mỹ” kiểu mẫu. Và người Tổng thống đã gần như bất chấp
tất cả để đứng về người nghèo, người thấp cổ, bé họng trong xã hội siêu giàu nước
Mỹ.
Bằng tài năng và nghệ thuật hùng
biện, tư tưởng và lời nói của Ông đã vượt qua khỏi ranh giới Hawaii hay Hạm đội
7 để đi đến với những vùng đất xa xôi bên ngoài nước Mỹ, trong đó có đất nước
Việt Nam nhỏ bé này. Màu da chỉ là một điều gì đó “thiên phú” mà Đấng Tạo Hóa
muốn dành riêng cho Ông để làm vẻ bao bọc bên ngoài cho tài năng bên trong của
một Vị Tổng thống dân cử Hợp chủng quốc Hoa Kỳ. Chính tài năng và phong cách
nơi Ông đã lôi cuốn những người Việt Nam ở Hà Nội và Sài Gòn tự nguyện xuống đường
để chào đón Ông.
Từ nửa vòng trái đất, Ông đã đến
với đất nước nhỏ bé này và mang theo một luồng gió mới, một sinh khí mới mà suốt
bao nhiêu thế kỷ qua người Việt Nam chưa được đón nhận. Nền văn hóa của hai quốc
gia là khác nhau, “người Mỹ với văn hóa chưa đến 300 năm không thể dạy người Việt
Nam với 4000 năm văn hiến” nhưng nên văn hóa gần 300 năm đó đã đưa ra một minh
chứng mạnh mẽ và hùng hồn cho lý tưởng Dân chủ - Tự do mà nhân loại hằng theo
đuổi, mà đất nước Việt Nam đang theo đuổi.
Tôi tự để lại trong tôi một câu hỏi
chưa rõ ràng về những gì mà Ông đã mang đến cho đất nước Việt Nam này. Câu hỏi
chưa được định hình trên những cảm xúc đang có nên tất nhiên chưa có được câu
trả lời. Nhưng rồi một ngày nào đó, tôi sẽ nhìn thấy câu hỏi và tìm ra câu trả
lời cho chính mình, từ nguồn cảm hứng nơi Ông – người Tổng thống da màu đầu
tiên và tiêu biểu cho nền Dân chủ kiểu Mỹ!
0 Comments