Tiếng còi xe cứu thương...!.
Tiếng còi xe cứu thương...!


YEUSUVIET - Mỗi khi chạy xe trên đường, chúng ta hay bắt gặp những chiếc xe cứu thương chạy với vận tốc lớn kèm tiếng còi hú inh ỏi...! Hình ảnh những chiếc xe cứu thương nếu đưa cho một nhà hiền triết, người đó có thể truyền tải cho chúng ta một bài nói chuyện dài về triết lý sống, về cuộc sống, về cuộc đời và về kiếp sống con người. Nhưng có lẽ, cũng chẳng cần phải là nhà hiền triết để chúng ta có thể nhìn thấy được nhiều bài học xoay quanh chiếc xe cứu thương. Bất kể là ai, cũng đều hiểu phía bên trong chiếc xe chạy với tiếng còi hú và tốc độ lớn đó là gì, là điều gì đang xảy ra. Bên trong đó, là một hoặc những cuộc sống đáng chống chọi với những Người Cai Quản thời gian và sự sống, để cố mong níu kéo những ngày tháng tồn tại của người nào đó trên thế giới này.


Có những câu slogan đã bắt đầu được truyền tải trên các phương tiện truyền thông hoặc nền tảng mạng xã hội, về việc nhường đường cho xe cứu thương, vì đã có những cuộc sống vội chấm dứt vì chuyến xe chạy với còi hú inh ỏi đó cũng là chuyến xe cuối cùng của người nằm bên trong nó...! "Hãy nhường đường cho xe cứu thương!", "Bạn có thể trễ giờ làm, trễ giờ dự tiệc, trễ giờ gặp ai đó... nhưng bạn vẫn có thể đến dù muộn, còn người trên xe cứu thương, nếu đến trễ, họ sẽ không còn cơ hội lần hai." - những câu nói truyền tải thông điệp nhường đường cho xe cứu thương đại loại là như thế. Điều đó là phải, vì chúng ta cần nghĩ cho nhau, trong nhiều trường hợp, chúng ta phải là trên hết, nhưng khi đặt mạng sống ra để cân đo đong đếm, hãy cho phép bản thân mình lùi về phía sau.

Một người bạn từng chạy xe cứu thương cho một bệnh viện lớn tại TP. HCM từng chia sẻ với tôi, rằng việc lái xe cứu thương thật sự rất áp lực. Áp lực đó từ cả người đang giành giật mạng sống và cả người đã vĩnh viễn về cõi vĩnh hằng! Nhất là những người đang cố gắng chạy đua với thời gian - thực tế người chạy đua với thời gian là người tài xế xe cứu thương mới là đúng nhất! Những người lái xe với cả trái tim cố gắng giành giật mạng sống cho người mình chẳng quen biết, dù họ phải bất chấp nguy hiểm để chạy những chuyến đi như một cuộc đua với tử thần. Gặp những người chạy xe trên phố, họ biết chuyển làn, biết nhường đường thì mọi chuyện thật tốt đẹp, nhưng lỡ gặp những người chẳng biết có rớt não rồi rớt cả trái tim ngoài bãi rác hay không, mà dẫu còi xe inh ỏi họ cũng chẳng chịu nhún nhường một chút! Những người đó, họ gián tiếp kết thúc một mạng người vô tội!

Tiếng còi xe cứu thương...!

Rồi biết bao nhiêu những câu chuyện diễn ra trên xe cứu thương, trên quãng đường ngắn hoặc dài để đến được bệnh viện cần thiết nhất, những câu chuyện đầy nước mắt! Có những người đánh đổi cả cuộc đời để hơn thua với người đang nằm thoi thóp đó, hoặc với người đang giàn giụa nước mắt ngóng chờ ánh đèn bệnh viện, để rồi trong những giờ phút ngồi trên chiếc xe-không-ai-muốn-ngồi, tất cả mọi thứ chỉ còn là hư vô! Những phút giây chạnh lòng thương, những khoảnh khắc hồi tường và van xin, những thời khắc chỉ có một ước mong giá như những điều đã xảy ra đừng xảy ra, để có thể làm lại, để có thể bỏ qua, để có thể sửa sai, để có thể... nhưng làm sao có thể, khi cuộc đua với tử thần dưới tiếng còi hú inh ỏi cùng phần thắng mong manh!

Khi chính bản thân mình bước đến những lằn ranh mà chính mình nhận thức được nếu vượt qua nó, mọi thứ sẽ khác, chúng ta mới thật sự biết mình muốn gì và đồng loại của mình muốn gì!? Khi đặt chính mình trong những hoàn cảnh nhất định, trong chính chiếc xe cứu thương với những người đang hiện diện trên đó dù là vì trách nhiệm hay hoàn cảnh, chúng ta mới thật sự biết mình muốn gì. Điều chúng ta muốn, là điều họ khao khát duy nhất trong cuộc đời khi đó. Chúng ta có thể trễ, có thể mất cơ hội, mất tất cả nhưng còn cuộc sống thì chúng ta còn tất cả; còn những người thân-thương kia thì không!

Hãy dịu dàng khi nghe tiếng còi xe cứu thương inh ỏi phía sau lưng mình và nhẹ nhàng một cách nhanh nhất nhường khoảng đường lớn nhất để họ có thể đi thật nhanh!