Sài Gòn như cô gái
Vẫn thói nàng đỏng đảnh
Lúc nắng và lúc mưa
Chẳng biết đâu mà lần.
Có hôm em nắng gắt
Như cô gái mới yêu
Mà hậm hực lòng ghen
Lửa lòng hơn Hỏa Diệm.
Rồi có hôm em khóc,
Từ mưa rào tới bão
Như em mong manh lắm
Chỉ vì yêu anh thôi.
Nhưng cũng lắm hôm đấy
Em dịu dàng e ấp
Trong nắng sớm ban mai
Vương vấn giọt sương đêm.
Hay có khi nhẹ nhàng
Ấm áp và yêu thương
Như nắng chiều buông xuống
Ánh hoàng hôn vấn vương.
Tôi yêu em nhiều lắm
Những ngày em hiền hòa,
Những ngày em buông lơi,
Cô gái Sài Gòn ơi!
(Sài Gòn, 07:03, ngày 17 tháng 9 năm 2015)