Sáng ngày 7/3, làm một ly cafe cho tỉnh khỏi sự uể oải thường ngày, nên soạn liền mấy cái đơn và tra cứu luật liên tục cho đến trưa. Làm xong, nhìn lại đã hơn 11g và bất ngờ vì chẳng face, chẳng web gì cả mà chỉ công việc. Làm xong các đơn từ cần thiết, vào face lướt nhẹ vài dòng và đọc được ngay tin sững sờ từ một người anh cùng đạo Công giáo: Đức TGM Tổng Giáo phận Sài Gòn vừa đột ngột qua đời lúc hơn 4g sáng ngày 7/3 theo giờ Việt Nam. Thật sự quá sửng sốt và không thể tin được. Vội click vào link và tìm trên Google, thì mọi chuyện đúng thật là như thế. Ngài qua đời vì một cơn đau tim đột ngột sau Thánh lễ và trút hơi thở cuối cùng tại bệnh viện, tất cả diễn ra rất nhanh...
YÊU SỬ VIỆT
Chưa bao giờ được gặp Ngài, nhưng trong niềm tin, tôi biết Ngài là vị chủ chăn - vị cha chung của Tổng GP Sài Gòn và của GP Phú Cường nơi tôi sống. Bằng niềm tin và trong niềm tin đó, tôi chợt thấy nghẹn ngào trong lòng mình và thật sự một cảm xúc tiếc nuối, thương cảm, xót xa chợt dâng trào lên theo cảm xúc. Chưa gặp Ngài bao giờ nhưng lại cảm thấy thật thân thuộc với Ngài biết bao. Phải rồi, chính niềm tin vào Đức Kitô và mối dây liên kết bằng Niềm tin đó đã đưa tất cả mọi người đến gần với nhau hơn, chia sẻ với nhau và đồng cảm với nhau hơn...
Ngai ra đi khi mới chỉ gần 4 năm quản nhiệm ngai tòa TGP Sài Gòn và công trình đại trùng tu Nhà thờ Chánh tòa Đức Bà Sài Gòn với kinh phí hàng chục tỷ đồng vẫn còn đang dang dở... Mới thánh lễ Chúa nhật tuần trước, tôi còn nghe cha chánh xứ Tân Định công bố lời kêu gọi của Ngài cho việc đóng góp trùng tu Nhà thờ Đức Bà trong mùa chay năm nay với khối lượng công việc vẫn đang ngày càng nặng nề và kỹ lưỡng hơn... Thế mà qua giữa tuần, Chúa đã gọi Ngài đi! Cuộc đời con người thì chỉ là sự hữu hạn trong vô thường, nhưng sự đột ngột ra đi kết thúc sự hữu hạn thì bao giờ cũng mang đến nhiều nỗi niềm tiếc thương... Như lời Thánh vịnh tôi đã nghe và cứ luôn nhớ mãi:
"Lạy Chúa, con như người thợ dệt, đang mải dệt đời mình, bỗng nhiên bị tay Chúa cắt đứt ngay hàng chỉ" - Is 38, 12
Đến lễ Chúa nhật sáng nay 11/3, cha chủ tế nhắc lại sự kiện tiếc thương này. Nhưng trong lúc nhắc lại đó, Ngài đã nói: khi đột ngột qua đời, Đức Tổng đã qua đời tại Vatican và được Đức Giáo hoàng Phanxico dâng thánh lễ tưởng nhớ cách đặc biệt cũng như vị Hồng y Bộ trưởng Bộ truyền giáo dâng thánh lễ tiễn chân Ngài về với quê hương Việt Nam, đó là một hồng phúc và một điều may mắn cho một linh mục cả đời đi theo Chúa... Thật là thế, trong niềm tin của người Công giáo, sự chết là một niềm vui và không phải để đau buồn. Vì chết là điều chắc chắn sẽ xảy ra và niềm tin Công giáo cho chúng ta biết rằng: sau cái chết sẽ là cuộc sống muôn đời trong tay Chúa Nhân lành cho đến ngày quang lâm - ngày Chúa Giêsu trở lại lần thứ hai. Vậy nên hãy vui mừng, hãy chúc phúc trong niềm hân hoan cho người anh em đã được Chúa thương gọi về với Ngài, và trong lúc này là Đức TGM Phaolo - Người đã được Chúa chọn gọi theo con đường Mục tử và còn được chọn đặt làm người cha chung của đoàn chiên TGP... Tiếc thương nhưng hãy vui mừng cho Ngài...
Một mối liên tưởng nào đó, tôi nhớ lại bộ phim "Cuộc đời ĐGH Gioan Phaolo II" mà mình vẫn hay xem. Bộ phim cho người xem tái hiện lại cuộc đời Đức Thánh cha từ ngày niên thiếu cho đến buổi Mật nghị Hồng y bầu GH, tất cả đều diễn ra bằng tình yêu và sự tin tưởng vào tình yêu nơi Thiên Chúa của Ngài. Ở đoạn cuối của phim là khung cảnh buổi họp Mật nghị Hồng y, Ngài chỉ là một Hồng y Karol 58 tuổi và không được chú ý nhiều, nhưng cuối cùng Ngài đã được chọn với những dòng nước mắt chảy dài trên gò má cùng lời xác tín sau khi đã im lặng suy tư:
"Vì Chúa Kito của tôi, vì Đức Trinh nữ, Mẹ của tôi, vì tôn trọng Tông hiến của Đức Phaolo VI mời gọi, tôi xin chấp nhận"
Và từ thời khắc đó, Giáo hội Công giáo hoàn vũ bước vào một giai đoạn lịch sử mới với sự hướng dẫn của Chúa Thánh thần qua người Cha Thánh Giáo hoàng đáng kính. Nhưng ở đoạn cuối phim, người Hồng y được các Hồng y tín nhiệm gửi đến hỏi ý kiến của Ngài nếu Ngài được Mật nghị lựa chọn, rằng:
"Nếu Hồng y đoàn chọn Cha, xin Cha đừng từ chối. [Đức Thánh cha đã ngập ngừng] - Vị Hồng ý nói tiếp: Cha có nhớ Chúa Giêsu đã nói gì với Thánh Phêrô trong tác phẩm Copenic không? Đó là: "Hãy chấp nhận""
Sự lựa chọn cũng như sự chấp nhận của Đức Thánh GH Gioan Phaolo II như câu chuyện rõ ràng nhất cho niềm tin Kito giáo và Đức tin vào một Thiên Chúa quan phòng, yêu thương. Đức Thánh GH đã mất và hôm nay một người con ưu tú mà Chúa đã gọi làm Mục tử cũng đã được Chúa sớm gọi về. Cuộc sống là thế, sự chết sẽ đến nhưng không gì ngoài Ý muốn của Thiên Chúa và mọi Ý muốn của Ngài đều là tốt đẹp!
Với cuộc sống, mỗi chúng ta đều không thể biết trước được điều gì sẽ xảy đến trong tương lai, nhưng chắc cắn có trong tương lai có một điều sẽ xảy đến với tất cả chúng ta, đó là sự chết. Bởi vậy, cuộc sống này nếu nhìn vào bảng chữ cái tiếng Anh, thì có thể xem như đó là hành trình từ B đến D - hành trình từ Born đến Death - hành trình từ Sinh ra đến Chết đi. Nhưng hành trình đi từ B đến D phải đi qua một mẫu tự khác, đó là C. C nghĩa là Choice - Lựa chọn. Phải, hành trình của cuộc sống là hành trình của những sự Lựa chọn.
Tôi tin rằng, mọi sự đã diễn ra trong thế giới này đều không có gì ngoài Ý Chúa. Tất cả cuối cùng đều nhắc nhở chúng ta về những điều mình sẽ phải làm, phải sống trong thế giới này. Cuộc sống là một sự lựa chọn - và có người đã lựa chọn con đường linh mục rồi được hồng ân lớn lao hơn là Mục tử Giám mục, và hàng triệu lựa chọn cách sống khác. Vì cuộc sống đều có khởi đầu và kết thúc như nhau nhưng lựa chọn là khác nhau nơi mỗi người, vậy nên sao không cố gắng sống và lựa chọn những điều thật tốt, thật lớn lao để cho cuộc sống này không có gì phải hối tiếc. Hành trình từ B đến D có thể dài ngắn khác nhau nơi mỗi người, nhưng Ý Chúa là Vừa Đủ cho tất cả mọi người và C - Choice là do mỗi người tự lựa chọn. Vậy nên, hãy sống với những lựa chọn của mình, theo Ý Muốn tốt đẹp của Thiên Chúa!
Con vẫn luôn tin tưởng vào Ngài, vào mọi sự Ngài đã dành cho con, lạy Chúa là Thiên Chúa của con! Amen!
0 Comments