Sống là một hành trình của những lựa chọn. Một nhà hiền triết từng nói rằng:
- Không ai biết trước được tương lai sẽ xảy ra như thế nào, nhưng ai ai cũng biết có một điều chắc chắn sẽ xảy đến trong tương lai, đó là cái chết. Vậy nên, cuộc sống là một hành trình đi từ B đến D và hành trình đó phải đi qua C. B - nghĩa là born: sinh ra; D - nghĩa là die: chết đi và C - nghĩa là choice: lựa chọn. Nên sống là một hành trình của những sự lựa chọn.
Tôi thích lời diễn giải đó của vị hiền triết tôi vô tình xem qua video của ngài trên facebook. Vậy trước hết, lựa chọn facebook cũng là một choice của cuộc sống tôi đang trải qua...
Có bao giờ chúng ta tự hỏi, khi chúng ta chết đi, điều gì chúng ta sẽ hối tiếc nhất??? Rất nhiều những quyển sách dạy làm người, dạy về thành công, dạy về mục đích sống... luôn đặt câu hỏi này cho người đọc. Nhưng quả thật, đọc để hiểu và cảm nhận thật sâu sắc câu hỏi đó và trả lời cho phần quan trọng nhất "điều gì chúng ta sẽ hối tiếc nhất???" thật sự rất khó! Nhưng nếu... may mắn vào một lúc bất chợt nào đó, định mệnh cho chúng ta được trải qua cảm giác đó, có lẽ chúng ta sẽ tìm được con đường để đi tìm câu trả lời cho câu hỏi muôn thuở đó: Nếu chúng ta chết đi, điều gì chúng ta sẽ hối tiếc nhất!?
Trong cái khoảnh khắc 1/1000 giây hay một cái chớp mắt nào đó, chúng ta chợt nhận ra mình... vừa sống lại thì khoảnh khắc đó thật tuyệt vời biết bao. Vì trong khoảnh khắc đó, cả cuộc đời chúng ta tái hiện lại với vận tốc của cả cuộc đời/1 giây và chúng ta nhận ra mình cần điều gì nhất trong khoảnh khắc đó! Thật khó để hình dung và diễn tả hết những cảm xúc kinh hoàng và hy vọng trong khoảnh khắc mà người ta hay vui nôm na: tử thần ngủ quên. Mọi chuyện đều có lý do, và con đường đưa dẫn chúng ta đến lằn ranh sinh - tử đó cũng có lý do của nó. Nhưng khi chúng ta bước qua rồi nhảy ngược về phía bên biên giới của sự sống, chúng ta sẽ nhận ra rằng: mọi lý do đều không đáng để chúng ta bước vào phía bên kia của ranh giới sinh - tử...
Có quá nhiều điều chúng ta muốn làm và chưa làm được... Vì những khó khăn, vất vả, hy sinh, nỗ lực cần có hay đang ở phía trước chặn lối chúng ta đi, để những điều chúng ta muốn, muốn tha thiết đến mãi vẫn chưa hoàn thành được cho đến khi ranh giới đó hiển hiện lên một cách chưa bao giờ rõ ràng như thế. Mọi thứ đều là phù du, đều là những áng mây cứ trôi lững lờ dưới bầu trời thăm thẳm xanh cho đến khi chúng tan biến đi theo quy luật của tạo hóa... Nhưng cuộc sống một con người lại chẳng phải một đám mây vô giác, vô tri mà cuộc sống ấy đầy những màu đen và màu hồng, đầy những cảm xúc yêu thương và đau khổ, đầy những người thân yêu và đáng ghét... Và cuộc sống con người không trôi đi hững hờ như những đám mây, mà cuộc sống con người trôi đi trong một mục đích và cùng đích cuối cùng: sẽ có gì trước khi chúng ta về với cát bụi!?
Những vùng đất xa xôi chúng ta khao khát được đặt chân đến một lần từ trong những giấc mơ của tuổi thơ...
Những người ta yêu thương và tự hứa sẽ chăm sóc họ suốt đời, suốt cả cuộc đời mình và cuộc đời họ...
Những khát vọng về một sự nghiệp, một công việc đạt đến niềm vui và thành công rực rỡ nhất...
Những nụ cười, niềm vui và hạnh phúc mãi mãi là bất tận trong ngôi nhà nhỏ bé mà ta ấm áp gọi nó bằng hai tiếng Gia đình...
Và còn những người, những điều mà nếu được chọn, ta ước chúng đừng bao giờ xảy đến với cuộc đời mình.
Tất cả những điều đó sẽ vội tiêu tan và không còn ý nghĩa, khi đôi chân lữ hành sau bao nhiêu những 20 năm, 30 năm, 40 hay 60 năm của chúng ta bước qua ranh giới sinh tử... và không trở lại nữa, thì tất cả đều sẽ tiêu tan và không còn ý nghĩa.
Nhưng nếu, đến một lúc nào đó, Tạo hóa đã ưu ái ban cho chúng ta được sống và trải qua cảm giác bước một chân qua ranh giới đó, để chúng ta cảm nhận được sự mong manh và hạnh phúc của cuộc sống này, rồi đẩy chúng ta ngược trở lại với lời nhắn:
- Biết cảm giác rồi, thì làm gì tiếp theo đây anh bạn!?
Chúng ta biết, mình đang có một ý nghĩa riêng cho cuộc sống - phải nói thật chính xác, là cuộc sống của chính bản thân chúng ta, chứ không phải xa xôi quá là ý nghĩa cho cuộc sống này. Và những điều mà chúng ta ngỡ như nó đã lỡ vội tiêu tan và không còn ý nghĩa kia, lại hiện ra trước mắt chúng ta một cách trọn vẹn và nguyên vẹn với những khát khao và hy vọng như chính lần đầu ta được cảm nhận nó. Rằng những vùng đất xa xôi, những người ta yêu thương, một sự nghiệp, một gia đình và cả những người, những điều ta muốn chúng đừng xảy đến... vẫn ở đây và chờ ta thực hiện những điều ta đang muốn làm cho cuộc đời mình! Trong khoảnh khắc giao thoa của ranh giới mong manh đó, ta biết được mình cần điều gì!
Nếu chúng ta đã bước đến lằn ranh đó, đã bước qua nó rồi trở về và bình an như khi chúng ta bước qua, thì chẳng có lý do gì khiến chúng ta phải lo lắng và sợ sệt khi bước tiếp trên hành trình phía trước. Chúng ta đang bước đi trên con đường của mình, bất ngờ ranh giới đó hiện lên, ta chới với nhưng rồi mọi chuyện đều ổn, vậy thì sao phải sợ, lo lắng mà không bước tiếp một cách mạnh mẽ hơn, nhiệt huyết hơn, đam mê hơn??? Vì đây là lúc cuộc đời đang nhắc cho chúng ta biết rằng: hãy giữ gìn, trân trọng những điều hạnh phúc mình đang có và hãy làm ngay đi những điều tuyệt vời mình muốn làm, vì ranh giới đó sẽ trở lại một lần nữa, bất cứ lúc nào và biết đâu, Tạo hóa sẽ không đẩy ngược chúng ta quay lại đâu, nên hãy nhanh lên mà làm ngay đi và sống ngay đi, cuộc đời mà chúng ta muốn!
Cuộc sống thật thú vị, nhất là khi được định mệnh cho trải qua những cảm giác như thế này... Cảm ơn cuộc đời vì điều đó, cảm ơn cuộc đời vì ưu ái này và cảm ơn cuộc đời cho ta được nhìn lại con đường mình đã đi qua với bao thăng trầm cùng cảm xúc, rồi còn ưu ái cho ta nhìn thấy con đường tương lai phía trước đang đợi chờ ta điều gì! Chúng ta sẽ mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn và kiên quyết hơn, chính chúng ta nếu đã trải qua cảm giác đó, chúng ta biết mình sẽ như thế và chắc chắn sẽ như thế! Lựa chọn những điều tuyệt vời nhất, chúng ta sẽ có một cuộc đời với một cuộc sống... tuyệt vời nhất! Hãy vững vàng, hãy mạnh mẽ với hành trình cuộc sống từ B đến D với những điều C mà chúng ta tin tưởng, toàn tâm, toàn ý và hết lòng... yêu thương!!!
--- Kỷ niệm đáng nhớ, tối thứ bảy ngày 04 tháng 8 năm 2018, bờ kè Hoàng Sa---
0 Comments