Trời phú cho tôi một giọng ca tàm tạm và đủ làm cho lũ bạn cảm thấy "cảm xúc" hơn bao giờ hết khi nghe tôi hát. Nhưng chẳng sao, vì khi đến chặng 28 của hành trình cuộc đời mình, lũ bạn thân (ai nấy lo) đó cũng gán được cho tôi những bài tôi cho là tủ của mình và ca sĩ mà tôi luôn thích nhất những bài hát của anh ta, Lý Hải. Còn bóng đá, tôi mãi mãi tiếc nuối về thời thanh xuân 10, 15 tuổi của mình mà đáng lẽ ra nếu có sự dẫn dắt đầy đủ, tôi có thể đang chuẩn bị cho trận đấu V-League nào đó vào ngày thứ 7, chúa nhật sắp tới đây. Nhưng dù sao, đổ lỗi là một tính xấu và tôi như bây giờ là do chính tôi đã lựa chọn. Và trong sự lựa chọn đó, tôi để con tim mình thổn thức theo từng đường bóng đến và đi từ đôi chân của Hoàng tử thành Rome: Francesco Totti.
Bài liên quan:
Tôi thích và thích nghe những bài hát của Lý Hải. Chính xác hơn là còn có Lâm Chí Khanh (ôi chị Lâm Khánh Chi), vì Lý Hải cùng Hoàng Châu và Lâm Chí Khanh cùng Hiền Thục là hai giọng song ca đầu tiên tôi được nghe từ những đĩa nhạc do mợ Chín mang về. Nhưng đến lúc này, tôi chỉ nhớ chính xác mỗi đĩa CD của Lý Hải mà mợ Chín mang về có tên là gì: CD Khúc hát cha yêu. Lý do yêu thích những bài hát của Lý Hải vì anh là ca sỹ đầu tiên tôi được nghe chắc chắn là không đúng, lúc đó nghe nhạc đã dễ hơn và những ca sĩ nổi tiếng khác cũng dễ dàng lọt vào tai tôi cũng như từ miệng bọn bạn lâu năm truyền vào tai tôi. Cuối cùng, tôi thích nghe giọng hát và những lời ca của người ca sĩ ấy: Nguyễn Văn Hải - Lý Hải.
Tôi chắc chắn không thể nhớ chính xác trận bóng đầu tiên mình xem là giữa hai đội nào, nhưng tôi nhớ lần đầu tiên mình xem Roma thi đấu - chỉ tiếc là không nhớ tên trận đấu và màu giải đó. Một pha vô lê của Batigol và tôi bắt đầu biết về Roma - AS Roma. Chính xác là những năm 2000 xa xưa đó, Premier League, La Liga hay Bundesliga không có cửa so với Serie A và những mặt báo thể thao luôn dành những trang trang trọng nhất cho trái bóng Calcio. Đứa trẻ trâu năm đó là tôi cũng muốn tìm cho mình một đội bóng để thần tượng, chỉ cốt khi đám bạn hỏi "mày thích câu lạc bộ nào?" thì sẽ có cái tên chính xác để trả lời. Tôi thích nước Ý, tôi thích thành Rome và từ pha bóng của Batigol, tôi yêu Roma. Rồi chẳng biết từ khi nào, tôi nhìn về Totti - người cầu thủ lãng mạn với tình yêu trung thành tuyệt đối, như một niềm cảm hứng và niềm tin cho giá trị trung thành của bóng đá và cuộc sống.
... Khi những giai điệu của bài hát "Khi người đàn ông khóc" ngân lên chầm chậm, nhẹ nhàng rồi lại bùng cháy với cụm từ "khóc đi, khóc đi" lặp lại nhiều lần, lòng tôi như rộn rã một cảm xúc không tên, không lời nhưng tôi biết, đó là một cảm xúc chân thật. Cảm xúc đó chân thật giống như giọng hát của người ca sĩ đang thể hiện nó: chân thật và chân thành. Lý Hải bắt đầu seri "Trọn đời bên em" những năm tháng 2007 và kéo dài suốt 10 phần, đã tạo nên một cơn sốt kinh điển trong lòng giới trẻ Việt yêu thích nghe nhạc Việt lúc bấy giờ. Bên cạnh những ca sĩ được thiên phú giọng hát, ngoại hình, bạn diễn... Lý Hải nổi lên như một hàng hiếm trái ngược. Giọng hát không quá xuất sắc, không thật sự điển trai, khuôn mặt biểu cảm chuẩn của... đơ, ấy vậy mà anh vẫn có chỗ đứng riêng trong lòng nhạc Việt. May mắn chỉ góp một phần cần thiết, nhưng quan trọng là khả năng tìm đọc được thị hiếu mới lạ nơi khán giả và sự quyết tâm, liều lĩnh để thực hiện điều mình tin tưởng đó. Lý Hải và Trọn đời bên em đã đi vào lòng khán giả như thế.
Và khi bên kia nửa vòng trái đất, khán đài Olimpico mỗi khi bước vào trận đấu có sự hiện diện của đội chủ sân AS Roma, bao giờ cũng có dòng chữ: No Totti, no party - Không có Totti, không có Bữa Tiệc. Bữa tiệc ở đây chưa hẳn là chiến thắng, bữa tiệc mang nghĩa bóng bẩy từ cổ động viên, đó là niềm vui, hạnh phúc và bùng nổ mỗi khi Người đội trưởng - Il Capitno mang áo số 10 Francesco Totti bước ra sân. Totti ra sân trong mùa Calcio 1992 - 1993 và lừng lững bước vào hàng ngũ tượng đài bóng đá thế giới bằng bàn thắng "xúc thìa" trong trận bán kết với Hà Lan tại EURO 2000. Từ đây, người ta sẽ nhớ về chàng Hoàng tử thành Rome với mái tóc dài lãng mạn cùng những pha chạm bóng mang đến những bàn thắng không những tinh tế mà còn cả huyền ảo nữa. Những bàn thắng đó đã đến, đã tăng lên qua những mùa giải và vững vàng trong lòng các Romanista cùng sự trung thành tuyệt đối của "Đứa con thành Rome" dành cho Thành Rome. Bất chấp những lời chèo kéo từ những đại gia khắp Châu Âu với tiền bạc và danh hiệu, Totti kiên quyết ở lại cùng Roma - cùng giấc mơ từ thuở ấu thơ và trung thành cả sự nghiệp của mình với giấc mơ đó.
Chân thành và trung thành rồi sẽ đưa chúng ta đến với vinh quang và thành công. Nếu không tin, bạn hãy nhìn về Lý Hải và Totti.
Tôi chưa bao giờ hồi hộp để chờ đón xem một chương trình truyền hình thực tế của Việt Nam, hồi hộp đến kỳ lạ và đến nỗi sự sạo Google để xem có đoạn phim nào khác ngoài trailer hay không, đó là "Sau ánh hào quang" với sự xuất hiện của Lý Hải. Lên sóng rồi, người thần tượng của tôi vẫn luôn luôn như thế trong suốt bao nhiêu năm qua: đơ. Anh đơ trong cách nói, cách diễn tả cảm xúc nhưng sự đơ đó xuất phát từ sự chân thành khi anh làm việc, khi anh sống và cống hiến cho sự nghiệp ca hát cũng như những người yêu mến anh. Anh khóc khi những lời ca "Người có thương thân tôi nghệ sỹ, thì đừng có thương như thương hại đời" đi sau câu nói: "đời hát lót như anh em tụi mình là như vậy đó" từ tiểu phẩm đầu chương trình. Đó là sự thật của nghề ca sĩ, đó là sự thật mà bất cứ ai muốn bước đến vinh quang đều phải trải qua. Tôi xem và xem trọn vẹn hơn 1 giờ đồng hồ anh trải lòng về con đường đến với Hào quang của mình. Sự liều lĩnh vay mượn, cầm cố để thực hiện "Trọn đời bên em phần 1" đã mang đến cho anh những thành công ngoài mong đợi. Khán giả đón nhận và Lý Hải trở lại với ánh hào quang của mình - như anh chia sẻ, sau khi đã bị vùi xuống vũng sâu. Với tôi, tôi đón nhận những bài hát đó vì đơn giản nó hay và thật và được hát từ một tấm lòng chân thật.
Sẽ thật khó hiểu - cho dù cuộc sống thì bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra, nhưng thật khó hiểu vì sao Totti lại không đi theo tiếng gọi của tiền bạc và danh vọng, nhất là có những thời kỳ AS Roma 2 mùa giải liên tiếp về nhì tại Serie A? Vì dù sao đi nữa, cuộc sống cần thử thách và cho bản thân những cơ hội tốt hơn để không bỏ lỡ một thời tuổi trẻ của mình. Anh có thể ra đi, đến những câu lạc bộ hàng đầu Châu Âu như Juventus, AC Milan, M.U, Real, Barca... để cùng họ chinh phục những chức Vô địch quốc gia, những chiếc cúp Châu Âu danh giá, tại sao không? Cuối cùng, sau tất cả, đó là vì có những lúc, có những người - và người đó là Totti, đã quyết định để cho giấc mơ đầu tiên của mình sẽ không bao giờ bị dập tắt, phải, và giấc mơ được thi đấu cho đội bóng quê hương AS Roma đã không bao giờ bị dập tắt nơi Totti, nơi Thành Rome. Anh trung thành với giấc mơ của mình, với tình yêu của mình và trở nên bất tử cùng Chiếc Áo Số 10 sẽ trở thành huyền thoại tại Roma - chiếc áo có in số 10 đó từ nay về sau sẽ không ai xứng đáng hơn anh để mang nó. Nơi Roma sẽ còn những lòng trung thành bất tử khác, nhưng Totti đã là người đầu tiên và chiếc áo số 10 đó là huyền thoại của lòng trung thành trong thế giới bóng đá.
Lý Hải đã bước đến ánh hào quang bằng nỗ lực không biết mệt mỏi cộng với tài năng và sự chân thành trong từng bài hát, trong từng ca từ của mình. Totti đã đi vào "Ngôi đền huyền thoại bóng đá" bằng những bàn thắng, những pha bóng làm say mê hàng triệu triệu tín đồ túc cầu giáo và lòng trung thành không gì lay chuyển nổi của mình. Cả hai đều đã đến với đỉnh vinh quang và có một chỗ ngự trị vững chắc trong lòng những người yêu mến mình. Cả hai đều xây dựng tình yêu đó bằng sự chân thành và trung thành cho những giá trị, ước mơ mà mình theo đuổi và cống hiến. Khi tuổi tác sẽ không cho phép một Lý Hải với vai trò ca sĩ trên sân khấu và tuổi tác cũng không còn cho phép người chiến binh Totti bước chân ra sân Calcio, thì hào quang từ sự nghiệp đã qua của họ đã đủ làm nên tất cả cho sự vĩ đại của riêng họ!
Ca hát, bóng đá là cuộc sống. Những lời ca sẽ bất từ cùng năm tháng nếu nó mang đến những cảm xúc chân thật nhất. Trái bóng tròn cùng tên gọi người cầu thủ cũng sẽ bất tử cùng tháng năm nếu nó mang đến những cảm xúc vỡ òa và hạnh phúc nhất. Trong cuộc sống cũng vậy, chân thành với những gì mình đang có, đang làm và trung thành với những giấc mơ của mình, thì thành công, vinh quang và ánh hào quang rồi sẽ đến với mỗi chúng ta. Tất cả đều phải được đánh đổi, thậm chí bằng cả những khoảng thời gian tăm tối của tương lai - như khi Lý Hải tập may cái quần đùi và Totti phải thi đấu với con ốc trong chân. Nhưng nếu sự đánh đổi đó là xứng đáng thì thành công với xứng đáng và mang giá trị riêng không gì thay đổi được.
Cuộc sống này ngắn ngủi, vậy sao không sống và sống hết mình với những ước mơ và nỗ lực của mình! Rồi ta sẽ thành công!
0 Comments