Sau hơn 4 năm làm việc tại đây, trong số những độc giả cao học, có vài người anh đã để lại trong tôi ấn tượng sâu sắc. Họ học tập và làm việc vượt qua những khả năng giới hạn của mình với những tính cách rất riêng, rất đặc biệt. Chính những tính cách đó khiến họ thành công đến giây phút này...

Anh L. là người đầu tiên. Anh bảo vệ xong luận văn thạc sĩ năm ngoái, chật vật nộp nhiều bộ hồ sơ xin việc và làm một số nơi trước khi cố định việc làm hiện tại. Trong tính cách, anh có một sự ẩn chứa hài hước bên trong sự nghiêm nghị bề ngoài. Mỗi ngày anh đều đến thư viện, cố định một chỗ ngồi, hướng ra cửa ánh sáng và chăm chú việc học. 

Anh văn là một kỹ năng bắt buộc và hầu như ngày nào nó cũng đều đặn trôi vào đầu theo cách thức nghiêm túc của anh. Không qua bất cứ trường lớp ôn luyện nào, tìm thấy sự hứng khởi nơi một quyển sách anh ngữ hấp dẫn và tự mình luyện tập thường xuyên để vượt qua chướng ngại ngoại ngữ. Và anh thành công với điểm số cao.

Làm việc tại một trung tâm giáo dục chất lượng dành cho trẻ nhỏ, anh vẫn thường xuyên ghé lại thư viện - không chỉ để thăm, nhưng để tiếp tục sử dụng những tài liệu chuyên ngành ở đây cho công việc của mình. Nghe đâu công việc ổn, lớp anh nhận dạy đạt hiệu quả hơn các lớp khác, trung tâm rất hài lòng và lương dự kiến sẽ tăng. 

Anh thật may mắn!? - Không! Nỗ lực của anh đã được đền đáp xứng đáng.


B. là người anh thứ hai. Khác với L., anh có vẻ chỉ quan tâm đến việc học - tôi nghĩ anh giống một giáo sư tương lai. Anh cũng vậy, ngồi tại một chỗ hầu như là duy nhất, hướng ra cửa sổ và cần mẫn "giải quyết" những bài toán hóc búa do mình tìm ra. Anh rất hay cười, dáng người bệ vệ, to lớn, mái đầu hói và luôn muốn bắt chuyện thân thiết với mọi người xung quanh.

Anh đóng tiền vào một khóa ôn luyện ngoại ngữ - chỉ 1 khóa, sau đó cũng cần mẫn và chăm chỉ thuần hóa anh văn vào đầu mình. Anh vượt qua và bảo vệ thành công luận văn thạc sĩ vừa mới đây. Anh muốn ổn định nên đăng ký vào trường công. Công việc gõ đầu trẻ ở một trường trung học xa xôi tận Nhà Bè mang đến cho anh niềm vui mỗi ngày - ngoại trừ việc sụt cân không biết có mang đến niềm vui khác cho anh hay không!?

Ở anh có những tính cách khác và thói quen hình thành tính cách cũng như thành công nơi anh. Mỗi ngày đều đặn lên thư viện và có lần anh bảo nơi này là nơi tuyệt vời nhất cho việc học tập và nghiên cứu. Nhưng "hay" nhất là kho tàng tài liệu anh mang theo mỗi ngày - 01 balo tỏ khủng khiếp đầy sách vở luôn thường trực và lâu lâu anh bonus thêm 01 túi xách cũng to không kém - tất cả là kho tàng tri thức vô giá của anh.

Công việc hiện tại với anh đã ổn. Tôi chỉ lo xa một điều, anh vui và dễ tính như vậy, liệu có dự tính gì không trong môi trường công lập hiện tại? Anh đã thành công! Tất cả là nhờ nỗ lực và cố gắng, hiểu biết về bản thân.


Anh T. lại khác. Ở anh dường như có sự hội tụ của từng trải, nỗ lực và may mắn.

Anh nghiêm túc - khuôn mặt nói lên rõ điều đó, nhưng chỉ một cái nhếch môi là auto hiện lên ngay sự hài hước của riêng mình. Nghe kể anh không được cuộc đời ưu ái lắm, gia cảnh khó khăn và thử thách của cuộc đời khiến anh vững chãi và phải nỗ lực gần như nhiều hơn hai người anh kể trên - tất nhiên mọi sự so sánh đều khập khiễng.

Anh tự nhận rất tệ anh văn. Luôn lo lắng không biết vượt qua nổi không. Và luôn nỗ lực hết sức mình. Anh vượt qua "nó" một cách ấn tượng sau khi mừng hết lớn vì nghe tin mức chuẩn được hạ xuống phân nửa. Thế là anh cứ nỗ lực hết mình cho đến thi và ngẩng cao đầu vượt qua nó.

Luận văn anh đã xong, đang trong giai đoạn gửi đi phản biện và đã có lịch bảo vệ. Anh bảo không bao giờ nghĩ mình sẽ ra trường đúng tiến độ cũng như những điều không nghĩ khác, nhưng cuối cùng anh đã qua. Hơn thế, anh còn nhận được nhiều sự công nhận khác mà anh không nghĩ nó sẽ đến. Cuộc đời không ưu ái anh, nhưng tự anh đã ưu ái chính mình. Hôm nay anh đưa ra lời kết cho chặng đường mình đã đi, có lẽ đó cùng là lời kết cho cả 03 người và những người đã sống như các anh:

- Mình cứ nỗ lực hết sức, cuối cùng rồi sẽ được thành công!

Qủa là vậy, cứ nỗ lực hết sức trước đã, tự khắc thành công sẽ đến!