Tôi về quê trước một tuần để mời đám cưới đám bạn thân – trong đó có vợ chồng Bạn. Cả buổi sáng loay hoay chuyện sắp xếp công việc, lên trình Cha xứ chuyện hôn phối, đến trưa khi 14g hơn chúng tôi mới đến nhà Bạn.

Từ cửa nhìn vào, tôi thú thật rằng mình đã đóng kịch thật giỏi – và có lẽ cả đám chúng ta cũng như thế, khi đã không để bất kỳ một cảm xúc khác biệt nào thể hiện trên khuôn mặt chúng tôi.

Bạn ngồi đó, trong một thân thể gầy gò và chưa bao giờ tôi nhìn thấy tận mắt nghĩa đen của cụm từ “da bọc xương” như lúc này. Thật sự tôi phải mất đến mấy giây để định hình và khẳng định Bạn đang ngồi phía trước tôi đây. Bạn biết đấy, có những sự thật hiển nhiên mà ngay lớp nhận thức thức sơ đẳng ban đầu ta cũng biết chắc chắn rồi nó cũng đến, nhưng khi chúng ta gặp nhau, tôi chỉ ước, một ước muốn mãnh liệt rằng giá như đây không phải là sự thật…

Ngày bạn đăng những dòng status lên facebook, tôi đã khóc. Tôi đã không thể kiềm nén những giọt nước mắt của mình trên chiếc xe về Thủ Đức. Sau lớp kính và khẩu trang, đứa trẻ trong tôi, đứa trẻ trong chúng ta đã quay lại. Tôi khóc như sợ rằng ai đó sẽ cướp mất đi điều mình mong muốn – rất mong muốn giữ lại. Tôi khóc như thể chỉ còn cách lấy những giọt nước mắt của mình để Họ đừng mang người tôi quý mến ra đi mãi mãi…

Tôi luôn tự hào, về bạn, về chúng ta và về niềm tin của chúng ta. Tôi tin cuộc đời chúng ta là tiền định và tiền định những điều tốt đẹp nhất. Chúng ta đã cùng niềm tin vào một Cha trên trời. Và trong suốt cuộc hành trình đã qua, bạn đã sống, bạn đã cho tôi, bạn đã cho chúng ta, đã cho cả thế giới thấy niềm tin của bạn vào Ngài là to lớn như thế nào. Ngài có lý do để chúng ta được hiện diện trên trái đất này và có lẽ Bạn đã nhìn thấy được lý do của mình.

Bằng cách sống, bằng suy nghĩ, bằng tình thương và bằng nụ cười, bạn đã cho tôi bài học về cuộc đời đầy quý giá này. Cuộc đời đó có bao lâu mà hững hờ. Vậy nên sao không làm ngay, không sống ngay mà cứ để bản thấn phải tắm hoài trong nuối tiếc. Hãy làm điều mình muốn làm, sống cuộc đời mình muốn sống, đến những nơi mình muốn đến. Qúa nhiều ngày mai, quá nhiều sau này và quá nhiều dự định rồi…

Những tháng ngày tiếp theo thật ngắn ngủi (hay dài hơn), chỉ Ngài mới biết. Hãy tiếp tục hành trình Mạnh mẽ và Yêu thương của chính mình, Bạn tôi nhé!