Cuộc sống chẳng bao giờ là đơn giản.
Đôi khi hay thỉnh thoảng, chúng
ta đọc được đâu đó một câu nói hay, một danh ngôn sâu sắc, một hình ảnh thật sự
đánh động trong suy nghĩ hằng ngày của bản thân. Rồi từ sự đánh động đó, chúng
ta muốn mình thay đổi để giống, để trở nên như, để được như những điều tốt đẹp
mà chúng đề cập đến. Nhưng mọi việc thật không dễ dàng vì chẳng rõ được thật sự
đâu là đúng và đâu là sai.
Một ông cụ bán vé số tóc bạc phơ –
chòm râu cũng vậy, ngồi bên vệ đường và chìa ra xấp vé số nhờ khách thập phương
đi qua rủ lòng thương mua giúp. Chúng ta bảo rằng đó là công việc của cụ và kiếm
từng đồng bạc cắc bằng sức lao động của mình thì không có gì xấu hổ. Nhưng những
tổ chức thế giới bảo vệ quyền lợi của người già lại cho rằng chúng ta đang sai,
đang làm khổ người dân, người già trong đất nước mình. Đâu là đúng và đâu là
sai?
Một ông quan lớn ở tỉnh nọ đưa cả
gia đình, dòng họ mình – thậm chí cả con rể, vào trong bộ máy chính quyền nơi
ông ta đứng đầu để làm việc. Báo chí lên tiếng, mạng xã hội truyền tin rầm rộ,
ông ấy bảo mọi việc đều “đúng quy trình” từ việc sàng lọc, tuyển chọn, cất nhắc
những người thân của mình vào từng vị trí đó. Các quan ở cấp cao hơn vào cuộc
thanh tra, trấn an báo chí và mạng xã hội rằng sẽ kiểm tra thật kỹ, nhưng kiểm
tra để làm gì và những người công bộc được lựa chọn “đúng quý trình” đó sẽ ra
sao? Đâu là đúng, đâu là sai – ông quan chọn họ và báo chí, mạng xã hội!?
Đứa bạn thân ở quê mắc bệnh ung
thư, từ ngày chống chọi với căn bệnh đến nay đã mấy năm. Đầu năm nghe đâu có
chuyển biến tốt, nhưng sau đó mọi chuyện như cũ. Nó đã sống rất tốt. Sống rất
đường hoàng và chẳng làm điều gì sai – ngoài cái việc nó sống vì niềm tin vào
chính nó và gia đình nó. Nghe tin nó bệnh, ai cũng xót xa nhưng từ khi đó lại cảm
phục, trân trọng và thiết tha với nó hơn. Không ai nói, nhưng ai cũng biết: nó
là tấm gương của câu “trân trọng cuộc sống” mà chúng ta vẫn thường nghe. Vậy mà
giờ đây, cuộc sống của nó chỉ còn như ánh đèn cầy trước bão… cấp 12. Đâu là
đúng, đâu là sai – nó và ý muốn Cuộc Đời bắt nó phải sẵn sàng để ra đi bất cứ
khi nào?
Cuộc sống thật không đơn giản!
Cơm áo gạo tiền, danh vọng lợi lộc
rồi sống chết nay mai tất cả chỉ gói gọn trong một vòng quay đời người mấy mươi
năm. Nhưng dù sao, nó chỉ là “không đơn giản” thôi chứ không phải là “không thể
sống”. Ở đâu cũng có những bài học để người ta nhìn vào và chiêm niệm đến chính
mình. Nên, dù là cuộc sống thật không đơn giản nhưng nó vẫn… rất đáng sống!
0 Comments