Năm 179 TCN, An Dương Vương mắc mưu Triệu Đà, kết thân với nhà Hán, đuổi tướng tài Cao Lỗ vào rừng sâu dẫn đến kết cục người Việt mất nước, phải chịu làm nô lệ người Hán suốt hơn 1.000 năm.

Năm 679, nhà Đường bình định xong 4 vùng quanh Trung Hoa, đổi tên gọi nước ta thành An Nam đô hộ phủ - tức vùng đất đô hộ ở phía Nam.

Năm 866, thăng An Nam đô hộ làm Tĩnh Hải quân tiết độ, chính thức coi nước ta là một tỉnh như các tỉnh khác của Trung Quốc.

Năm 905, nhà Đường suy yếu, cơ hội ngàn năm đã đến, Khúc Thừa Dụ, khi đó là Hào trưởng Chu Diên, được dân chúng ủng hộ, đã tiến quân ra chiếm đóng phủ thành Đại La (Hà Nội), tự xưng là Tiết độ sứ.
Năm 907, Ông mất, con là Khúc Hạo lên thay, tiếp tục xây dựng và cải cách nền hành chính nước ta theo con đường độc lập, tự chủ.

Năm 917, Khúc Hạo mất, con là Khúc Thừa Mỹ lên thay, không đủ khả năng lèo lái con thuyền dân tộc. Từ đây, Dương Đình Nghệ và Ngô Vương Quyền sẽ tiếp nối sứ mệnh lịch sử của dân tộc.

Nhưng chính sự xuất hiện của Khúc Thừa Dù và Khúc Hạo đã đặt những nền móng vững chắc đầu tiên cho nền độc lập của dân tộc sau hơn 1.000 năm mắc họa Bắc thuộc.

Nền tự chủ non trẻ đã phải đánh đổi bằng xương máu của biết bao nhiêu thế hệ nhân dân và anh hùng người Việt như Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Lý Nam Đế, Mai Hắc Đế, Phùng Hưng... Nền độc lập đó đã kéo dài đến tận hôm nay và còn mai sau nữa.

Hội những người YÊU SỬ VIỆT