Ngày 5 tháng 6 năm 1862, Hòa ước Nhâm Tuất được ký kết tại tại Sài Gòn. Triều đình Huế do hai Ông Phan Thanh Giản và Lâm Duy Hiệp đại diện đã ký Hòa ước nhượng cho Pháp 3 tỉnh miền Đông Nam Kỳ.

Sau đó, triều đình Huế xin chuộc lại nhưng không thành, liền cử một Sứ bộ do Hiệp biện đại học sĩ Phan Thanh Giản làm Chánh sứ (Phó sứ là các Ông Phạm Phú Thứ và Ngụy Khắc Đản) sang nước Pháp để điều đình một lần nữa về việc chuộc lại ba tỉnh miền Đông (1863), nhưng cũng không đạt được kết quả.
Đây là Sứ bộ ngoại giao đầu tiên và đông đảo nhất của Đại Nam đến Pháp với vai trò, mục đích đặc biệt. Tuy vậy, cuối cung Đại Nam cũng thuộc về người Pháp.

Sự lệ thuộc "đã rồi" này có một phần trách nhiệm rất lớn của Hoàng đế Minh Mạng. Việc Đại Nam bắt đầu bài trừ người Tây, bế quan tỏa cảng, bắt người theo đạo trong triều Nguyễn từ thời trị vì của Ông mà ra.

Nếu không có những mâu thuẫn trên, có thể lịch sử đã rẽ sang hướng khác và mục đích của Sứ bộ Đại Nam sang Pháp lần này có lẽ cũng đã khác, chẳng hạn như một cuộc hợp tác toàn diện như Xiêm La chẳng hạn!?

Đáng tiếc, vì những tư tưởng cổ hủ, lạc hậu và lỗi thời mà người Việt đã đánh mất bao nhiêu cơ hội trong quá khứ...! Đây lại là một bài học đau lòng mà các thế hệ con cháu về sau phải nghiền ngẫm và quyết tâm tránh khỏi. Chỉ có thể mới sớm đưa nước ta đến đường hùng cường, không lệ thuộc nước Trung Quốc như trong quá khứ.