Thời Bắc thuộc lần thứ 1 trong lịch sử Việt Nam kéo dài từ năm 218 TCN hoặc 179 TCN hoặc 111 TCN đến năm 40, dưới sự cai trị của phong kiến Trung Quốc.

Dấu mốc xác định thời kỳ này đầu tiên chưa thống nhất giữa các sử gia, do quan niệm khác nhau về nước Nam Việt và Triệu Đà. Tuy nhiên, Triệu Đà không phải người Việt mà là người Hán, nên việc xâm lược Âu Lạc cũng chính là sự xâm lược của người Hán với người Việt.

Thời BẮC THUỘC LẦN 1, nước tả bị sự đô hộ của Triệu, Hán và Đông Ngô. Thời Hán, nước ta bị chia thành 3 quận Giao Chỉ, Cửu Chân, Nhật Nam với dân sớ hơn 980.000 người.

Người Hán ra sức đồng hóa bằng các thủ đoạn, chính sách tàn bạo nhưng sức sống của nền văn hóa Đông Sơn vẫn vô cùng mạnh mẽ. Kết cục đã hình thành nên nét văn hóa Hán - Việt nhưng rất thuần Việt của người Việt.

Năm 40, do sự tàn bạo của thái thú Tô Định (trấn trị từ năm 34), hai chị em Trưng Trắc và Trưng Nhị đã nổi dậy chống sự cai trị của nhà Hán. Tô Định bỏ chạy về Trung Quốc, Hai Bà Trưng xưng vương, xác lập quyền tự chủ của người Việt. Thời Bắc thuộc lần 1 chấm dứt.

Hội những người YÊU SỬ VIỆT